Viết cả 1 entry dài, nhưng T không post nữa, chỉ quyết định trích post 1 đoạn , vì nghĩ lại, biết đâu kinh nghiệm của Thy lại có ích có người nào đấy cũng đang cảm thấy bất mãn, hoặc rối như KT những ngày qua, hay chính KT, một lúc nào đó lại gặp phải tâm trạng vừa rồi, và entry này sẽ đem lại chút nào niềm tin, để ta lại tiếp tục tin vào việc sống tốt, hoàn thiện mình và tin vào cái thiện trong cuộc sống.
***
Ngày hôm qua, lặng lẽ qua những buồn vui…...Tôi nhiều lúc đã trải qua, đôi khi là vô cùng nghẹn ngào cái điều, giống như Mark Twain nói : “Be good, and you’ll be alone”.
Vài năm trước, tôi đã mất đến cả năm trời để cố gắng quên đi sự tổn thương và giận hờn khi một người bạn, người tôi dành nhiều thời gian và tình cảm, người đã từng gọi tôi là best friend, nhưng lại nhanh chóng bỏ quên tôi, khi cuộc sống của họ thay đổi. Tôi đã rất buồn, rất cay đắng, có thời gian tôi cảm thấy thiếu niềm tin vào những người xung quanh, tôi kén chọn và khá cô lập, nhưng tôi dần học cách chấp nhận thực tế, tôi học cách tha thứ và cảm thông … Cảm thông với tất cả.
Nhưng thời gian lại tiếp tục dạy cho tôi những bài học…đôi khi qua những điều vô cùng đắng cay. Liên tục nhiều chuyện xảy ra gần đây, trước cách đối xử của nhiều người, đôi khi, tôi nghi ngờ cách sống của mình. Có thật sự sống tình cảm, biết nghĩ và thông cảm cho người khác, biết mở lòng ra thì sẽ đem lại cho mình hạnh phúc?
Người ta dạy chúng ta cách lắng nghe và đặt mình vào vị trí của người khác để thông cảm cho họ, để hiểu cho họ, để biết là mỗi người đều có một góc nhìn khác nhau, vân vân và vân vân… Người ta dạy, khi có mâu thuẫn hoặc bất hòa, lãng tránh và im lặng thì dễ, nhưng nếu bạn chịu đứng ra chủ động giải quyết thì sẽ tốt đẹp hơn…Hay người ta cũng dạy, hãy học cách yêu thương và tha thứ cho người khác rồi họ sẽ hiểu và làm lại điều tương tự với mình…Tôi cảm thấy đúng, tôi ngoan ngoãn học và làm theo, tôi nghĩ là tôi đang tốt hơn… Tuy nhiên, đôi khi bạn làm, chẳng phải vì mục đích muốn người khác phải làm lại chính xác những điều đó với bạn, nhưng sẽ có lúc, bạn không thể ngăn mình cảm thấy tủi thân và ức chế khi bị những người khác đối xử tệ với mình…, trái với những gì bạn làm với người xung quanh... Bạn hiểu và thông cảm cho người khác nên bạn không ghét bỏ họ, nhưng bạn thì lại bị ghét bỏ cũng nên… Cuối cùng, suy nghĩ, ngậm ngùi, băn khoăn, ức chế và tổn thương… Đó chỉ là một trường hợp nhỏ. Tôi đã trải qua nhiều lần như thế, tôi chỉ nói chung chung từ nhiều chuyện … Còn nhiều vấn đề khác.
Cuộc sống không đơn giản. Có những điều bạc bẽo, trớ trêu, nhiều khi phũ phàng đến nỗi, khiến tôi nghĩ, thế vậy ra những người ích kỉ, khô khan, chỉ biết có họ thì họ luôn có được những gì họ muốn, chẳng phải nghĩ ngợi chi nhiều, chẳng phải gạt cảm xúc của mình để nghĩ cho người xung quanh, và cũng chẳng bao giờ thấy buồn, thất vọng, trái ngang, tổn thương hay phiền lòng…
Nhưng tôi đồng tình, và quý trọng điều mà HN đã nói với tôi : ...nhưng con người phải hướng tới cái thiện, cái tốt
Bao giờ làm việc xấu cũng chả dễ hơn việc tốt. Bao giờ làm điều tốt cũng chẳng lắm thử thách, đắng cay... Tôi từng trải qua, và tôi càng thấm thía. Nhưng quan trọng là mình hạnh phúc vì mình biết điều đó là điều tốt, vì mình muốn đem đến niềm vui cho những người mình yêu quý, vì mình đang cố gắng hoàn thiện mình, và vì mình tin vào cách sống mình đã chọn
Bây giờ, tôi chẳng phải đấu tranh hay cảm thấy phân vân, cay đắng quá vì những điều trớ trêu trong cuộc đời hay cách người ta đối xử với tôi. Tôi chỉ cảm thấy, tôi cần phải làm những gì tốt nhất tôi có thể, tôi cảm thông, tôi biết suy nghĩ, tôi biết ơn, tôi đối xử tình cảm và rộng lượng với mọi người, do đó tôi sẽ không có gì phải day dứt hay hối hận…, còn ai không hiểu và không biết trân trọng thì đó là thiếu sót về phần họ, rồi sẽ có lúc họ nhận ra…. Nhìn một cách tích cực là, biết sống và cảm thông, cũng giống như mình được nhìn cuộc sống từ nhiều góc độ hơn, thấu hiểu và tích góp được nhiều kinh nghiệm hơn…và tôi tin rằng, giữa cuộc sống đầy những khuất mắt và muôn trùng phức tạp này, vẫn có những người hiểu mình, đồng cảm với mình, họ sẽ biết trân trọng…, đó là những người tôi rất quý.
...
“Vàng phai đi, mùa thu, để lá hoa bớt phiền muộn
Ở ngoài kia, còn có mây trắng, trời xanh...”
__________
Oct , 08
KhoaThy
***
À, chúc mừng ngày Phụ Nữ Việt Nam.
Ngày hôm nay hết sức bình thường, chẳng có gì cả, thật ra cũng chả có mong chờ gì, thản nhiên. Trưa, có một cái tin nhắn chả biết của ai, chắc lộn số . Chiều play cards, cả buổi trưa ăn được 500(bù lại mất buổi điểm danh haizz). Vừa mới sign in Y! , nhận được mấy cái offline Many thanks ^^
_______
*Hình minh họa:
Mấy tấm nhỏ là hình hồi giữa tháng 9,
hình đầu entry là hình đầu tháng 10,
tấm lớn nhất chụp hồi tháng hai hay ba, trước Sinh Nhật