Một entry dài,
dài theo mùa hoa anh đào
dài theo mùa hoa anh đào
Có lẽ quá cũ khi nói đến hoa anh đào là nhắc đến "Mùa xuân sang có hoa anh đào, màu hoa tôi trót yêu từ lâu..." - cái bài hát xưa rích từ thời con nít, hay nhưng buồn, buồn nên mình rất hiếm khi nghe, và rất ít khi hát. Nhưng khi xuân về, nhìn những cây anh đào nở hoa thắm một góc trời, mấy câu hát cũ lại vẩn vơ. Lâu quá rồi, xem lại lyrics, từng chữ từng lời trong bài hát quen thuộc dường như qua thời gian đã bớt uỷ mị đi, mà lại trở nên xúc động, và ý nghĩa. Dù chỉ thấy hoa anh đào nở vài năm gần đây, chưa từng, và cũng không muốn lưu dấu kỷ niệm tình yêu buồn nào về hoa anh đào, nhưng những "niềm tâm tư khép kín trong lòng" , "dù nói không nên lời" mà nhạc sĩ nói đến trong bài hát, có lẽ, mình thấu hiểu.
Cùng là anh đào, nhưng mình tách entry ra 2 phần : hoa anh đào nổi tiếng mà mọi người hay ngắm (hình như cũng có trái nhỏ, nhưng trái không ngon, chỉ có chim thích ăn); và hoa anh đào mà sau này sẽ đậu thành trái ngọt sweet cherries mình hay ăn. Ngắn gọn thì: cherry loại để ngắm hoa, và cherry loại để lấy quả.
Đầu tiên là về cherry để ngắm hoa flowering cherry
Thực ra, mình đã có chút thờ ơ. Nhớ mùa xuân đầu, khi hoa mận, hoa mơ, hoa lê, hoa đào, hoa vân vân... nở rộ ngọt ngào như kem rơi trên những tán cây ven đường, mình cũng tò mò, đó có phải hoa anh đào không. Không phải. Thế rồi thôi. Từ sau đó, mình không kỳ vọng, cũng chưa từng có cuộc săn đuổi ráo riết nào để tìm ngắm loài hoa anh đào nổi tiếng.
Nhưng khi không tìm thì hoa anh đào lại tự đến với mình, thật tự nhiên, nhẹ nhàng - những khoảng hoa trải lải rải bình yên, dịu dàng trên những con đường mình thường đi qua, hay tình cờ đi qua. Thấy hoa gì nở ngập tràn đẹp quá, cũng ngờ ngợ, cũng không vội nghĩ là hoa anh đào, nhưng à, hoá ra đây đúng là hoa anh đào thật. Và chỉ vậy thôi...
Nhớ lúc vừa xuân, khi những cây hoa đầu tiên bừng nở, giữa lúc lòng vẩn vơ, mình cũng ngẫu hứng đi theo hướng khoảng hoa đang nở hoành tráng, say sưa từ đằng xa - những bóng hoa rất đẹp, tô thắm con đường mình đi qua dù chỉ lẩn khuất xa xa sau những bức tường. Chạy vòng, rồi lần mò, rồi rẽ vào sâu hơn những con đường lạ, tìm ra, dừng lại, nhìn ngắm, trầm trồ, đến gần càng thấy cây hoa nở đẹp mê ly, hoa chi chít phủ kín cả khoảng trời, nhưng cũng khi đến gần, mình nhận ra, cái hoa mà mình tưởng là anh đào đó lại không phải hoa anh đào :). Nhiều thứ vẫn hay như vậy. Lúc không đi tìm thì hoa anh đào tự xuất hiện. Còn lúc mình muốn đi theo và đinh ninh rằng đó là hoa anh đào thì thực ra lại không như mình nghĩ. Mà vậy chủ đích của mình khi tìm theo những bóng hoa đằng xa là vì muốn ngắm hoa, hay vì lòng mong đó là hoa anh đào? :) Chỉ biết rằng, mình đã không thất vọng khi ngẫu hứng chạy theo cảm xúc. Dù đó không phải anh đào, hoa vẫn đúng thật dễ thương, và ngọt ngào như những gì mình trông đợi. Không lâu sau, hoa tàn.
Mình nghĩ đây là crabapples. Hoa nở chi chít nhiều, đẹp mê say.
Hình mình chụp vội bằng điện thoại nên không đẹp như ở ngoài.
Còn đây mới là hoa anh đào, những bông hoa lải rải
ở những nơi mình tình cờ đi qua ...
hoa màu trắng ... phớt hồng...
hoa cánh đơn...hoa cánh mỏng...
weeping cherry, nhưng mình thích cách gọi là fountain cherry hơn.
Hoa nhỏ nhưng rất thơm
hoa màu hồng phấn ngọt ngào... hoa cánh thuôn...
hoa màu hồng thắm... cánh cúc chen chúc nhau...
- Kwanzan Cherry
- Kwanzan Cherry
Hoa anh đào nói riêng, và tất cả blossoms nói chung (cả mùa hoa mận, hoa táo, hoa lê, hoa đào, hoa v.v....), đều chỉ rộ nở đẹp nhất vào một khoảng thời gian ngắn, rồi thì lìa cành rơi rụng hết, đến khi cây chỉ còn lá, chẳng còn ai đoái hoài. Đối với những mùa hoa nở từ cây cho quả... thì hoa rụng rồi sẽ còn bước tiếp theo là đơm quả, nên hoa ấy có rụng, vẫn còn chờ mùa trái chín theo sau. Nhưng với những cây hoa sống chỉ để cho hoa này, trút hết cả ruột gan tâm can ra để nở tặng những mùa hoa rồi thì tàn phai, đổ rụng hết đi, cái cảm giác đổ rụng đó nó tan tác hơn nhiều, vì một khi hoa rụng, là đã hết.
Viết tới đây, tự dưng nhớ tới câu nói mà mình từng đọc loáng thoáng ở đâu đó, đại ý rất "ngôn tình" rằng: tình yêu, ví nhưng những cái cây, không nhất thiết phải cho trái ngọt, chỉ cần cho hoa; chỉ cần được nhìn ngắm những đoá hoa tình yêu nở rực rỡ, say sưa một lần trong đời cũng đã là hạnh phúc... Ừ, có lẽ là vậy, có những cây chỉ ra hoa cũng đã là rất quý, may mắn có được những đẹp đẽ, mê say khó quên một lần trong đời cũng đã là một may mắn và hạnh phúc không có gì phải nuối tiếc. Nhất là, nếu đã hết lòng trọn vẹn yêu thương và đi đến tận cùng của tận cùng để có thể giữ cho mùa hoa nở đẹp thì càng đúng là không có gì phải hối tiếc. Chỉ là, nếu giữa lúc cây còn có thể nở hoa, vẫn còn sống rất tươi tốt, rễ vẫn còn bắt rất sâu, vẫn còn ôm trong lòng những mùa hoa sau mà lại bị đau đớn đốn bỏ mang theo đầy những mầm hoa chưa được nở thì khó tránh những ngậm ngùi... Trách sao người trong bài hát kia lại không bâng khuâng nhớ mãi những tình cảm đẹp từng có nhưng đã rụng rơi và bay đi mất theo những mùa hoa anh đào.
Hoa vẫn đẹp trong buổi chiều gió lộng,
Hoa vẫn hồng trong ánh mắt ưu tư
Còn phía dưới đây là vài hình năm nay.
Bây giờ, viết tiếp 2 câu thơ nữa ghép vào 2 câu năm trước
Hoa vẫn đẹp trong buổi chiều gió lộng,
Hoa vẫn hồng trong ánh mắt ưu tư
Tự hẹn lòng ngày sau còn trở lại
Cánh hoa nồng rơi luyến bước chân ai
Tiếp theo dưới đây là về hoa của fruit cherry - cherry để lấy quả (nhưng hoa cũng rất đẹp)
Đây là những bông hoa sau này cho trái cherry.
Trên mảnh vườn tĩnh lặng lạc giữa lòng thành phố, mớ cỏ dại còn lấm tấm chút hoa vàng, hàng hàng cây cherry đơm hoa trắng xoá, rải cánh anh đào bay mơ màng thiệt lãng mạn, thần tiên. ^_^
Mảnh vườn này, khi cherry vẫn còn trơ cành ngủ đông, hoa dại đã rúc rích nở, nở vàng, rồi vàng rực. Mỗi khi chạy ngang qua, mình hay ngắm hoa dại, và tiện thể xem hoa anh đào đã nở chưa. Cũng khá lâu sau, một cây cherry chợt bừng nở hoa. Màu hoa trắng từ một cây dần lan sang những cây khác còn trơ trụi xung quanh, và rồi cũng đến ngày, cả vườn trôi lãng đãng, rộn ràng trong hoa trắng.
Trên cây, hoa nở ngợp trắng xoá. Dưới đất, lấm tấm mớ cỏ dại hoa vàng. Giữa không trung, cánh anh đào bay lất phất theo gió. Mình tin rằng ai đi ngang qua, dù đang vội vã, trong đôi ba giây cũng thầm muốn được ngừng lại trước khu vườn thênh thang ngập trong hoa trắng này. Khoảnh khắc những cánh hoa mơ màng thả mặc theo gió bay tràn cả ra đường lớn, vờn thổi rồi đậu trước cửa kiếng xe thật lãng mạn. Có một lần, emergency dừng lại chụp vội đôi ba tấm hình. Và đó là sự tranh thủ thật đúng đắn, vì sau đó, vào cái ngày tiện hơn, ngày mà mình hẹn với lòng sẽ quay lại và chụp những bức hình này, thì khi đó, người ta đã phát hoang hết đám cỏ dại, chỉ còn đất và ít cỏ khô, hoa thì đã rụng quá nhiều, nhường chỗ cho lá xanh đâm tược.
Mấy bức ảnh này tuy không chụp lại thời điểm vườn nở hoa đẹp nhất, nhưng vẫn còn đẹp. Ngay hôm sau, trời mưa ảm đạm, đi ngang thấy đầm đìa hoa rụng. Mà cũng không sao, hoa cherry này dù có rụng cũng không phải là kết thúc, vì hoa tàn để còn kết trái, mùa những trái cherry ngon ngọt lại đang sắp quay về, và cả mùa hoa nữa, rồi cũng sẽ quay về, vào năm sau...
Mới ngày nào còn vẩn vơ "Gió xuân đến bao giờ, Ngỡ như bước chân ai qua thềm hay là mơ?..." mà nhoáng cái, mùa hoa anh đào cũng đã gần khép lại.
Ở một nơi vốn dĩ không phải là xứ sở hoa anh đào, nhưng may sao, có chút duyên mỗi ngày được nhìn ngắm, và đi qua mùa hoa anh đào nho nhỏ - mùa hoa kín kẽ, nhẹ nhàng, tuy không rợn ngợp đến bao phủ, nâng bổng cả thành phố, nhưng cũng đủ để rải nhẹ vào lòng mình những cảm xúc đẹp, và điểm thêm trong mình một vài ước mơ ...
Mùa hoa anh đào cũng đã sắp phôi pha. Nhưng thôi có gì đâu, khác với nhiều thứ khác chỉ đến một lần trong đời, mình biết, năm sau mùa hoa anh đào sẽ vẫn còn ghé lại... :)
"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."