Một mùa rẻ quạt vừa đi qua. Nghĩ cứ để trôi qua như cơn mưa thu, ngọt ngào đến mấy rồi cũng chỉ để lại những lạnh khô như chưa từng ghé đến... Nhưng rồi vẫn viết. Phải công nhận rằng, dù mọi thứ có thay đổi ra sao thì rẻ quạt vẫn luôn đẹp, thấm đẫm và dịu dàng, rơi như những giấc mơ.
Nhìn ngắm nhiều rồi vậy mà nay vẫn chưa nhàm chán. Những chiếc quạt con ngộ nghĩnh bay bay nhẹ nhàng như từ trong những quyển truyện tranh cũ rớt rơi ra 📖 , rơi ngày một dày, phủ kín những thảm cỏ và con đường, ngỡ như sắp xoá mờ được mọi ranh giới - ranh giới giữa thực và mơ, giữa muốn nhớ và phải quên, giữa đau khổ và yêu thương, giữa tồn tại và kết thúc ... Đôi khi cảm giác muốn có thể rũ bỏ hết được mọi thứ, không còn giữ những cảm xúc, ký ức, hay kỷ niệm mà người khác đã nhanh chóng phủi bay; không còn dính đến những mối quan hệ toàn tổn thương; không cứ dành tình cảm cho những người ko hề thực sự yêu thương gì mình, sẽ phải đứng vững chãi, gọn gàng như những cái cây rẻ quạt kia, thẳng lòng đổ sạch trơn kể cả những nồng nàn rực rỡ, bắt đầu lại trống không như chưa từng có gì ngoài gốc rễ của bản thân.
Hiện tại mọi thứ đều chòng chành chông chênh, không lành lặn, những nỗi đau và tổn thương quá rách mướt, nên mình càng luôn nâng niu trân trọng từng tình cảm và từng khoảnh khắc nhỏ được bình yên trong cuộc đời.
Rẽ qua mùa rẻ quạt
Một mùa rẻ quạt vừa khe khẽ ghé qua
Hỏi thăm em, nhớ thương không màu lá
Tẻ gân xanh xót xa tay gầy guộc
Nỗi nhớ buộc thành dòng mạch buốt chảy về tim
Nghìn cánh quạt nhỏ lất phất giữa lặng im,
Sao loay hoay không thể hong khô tình yêu và nỗi nhớ,
Sao mưa bay không xua tan bao yêu thương khờ dại,
Không thổi lòng quên hết nỗi tơ vương
Gió ẩm ương núi quạt vàng trút đổ
Mảnh quạt rời rơi lướt thướt qua nhau
Bước qua nhau đau như chưa từng quen biết,
như chưa từng da diết,
như chưa từng thân thiết,
như chưa từng tay siết...
Khóc chi em, những bạc thếch, vô tình.
Mùa rẻ quạt buồn vừa lặng lẽ rẽ qua
Ghé bên em như tình yêu nồng nàn thành xa lạ,
Những chiếc quạt con không hong khô, chỉ thổi tung lên niềm thổn thức,
Đến rồi xa,
Để lại em lạc lõng giữa yêu thương.
Đến rồi qua,
Trên môi đắng chát vị phôi pha.
Đến rồi quên?
Tình đâu phải đống lá rụng không tên.
Nhặt một chiếc quạt thu ngày ngủ vùi trong cỏ
còn mở xòe óng ánh
giữa đầu ngón tay khô.
12/16/2022
_____
*Video animation thì như thường lệ, mình vẫn luôn animate from scratch, luôn từng cái lá, nhưng illustration lần này thì adapted from freepik, mình giờ ko còn siêng ngồi vẽ AI như trước. Thơ và video tuy cùng về rẻ quạt, nhưng là những câu chuyện khác nhau...
🙃
🎵 Outside, outside, it's cold...
If you could come a little closer, you could keep me warm