Mùa đông lạnh lẽo. Nhưng buốt giá giúp con người biết quý trọng, tìm đến, và tạo ra những giá trị ấm áp. Có những ấm áp bé nhỏ như khi:
Khi ngày lạnh được nhâm nhi phì phù một ly nước nóng, cốc nước bình thường thôi lại trở thành thư thái, ấm lòng
Khi ra đường được thấy nắng vàng mây trắng, trăng thanh sao sáng rải trên bầu trời, không mưa bão phá hoại, không cúp điện đã là hạnh phúc.
Khi những tình cảm và nỗi niềm như hòn than hập hừng hoe đỏ bỏng rát giữa khô lạnh.
Khi lòng vòng ngắm đèn đêm, trà sữa no sugar no ice với nhóc con, vẫn hay thấy những gia đình và những cặp đôi lướt ngang qua choàng tay nhau âu yếm, tiếng nói cười ồn ã vướng lại trong đêm lạnh, thanh âm ấm áp của mùa đông như có chút lây lan, nhưng khi tan ra lại lạnh buốt như hòn kem nhễu nhão.
Khi cuối ngày được nắm bàn tay bé nhỏ và ôm nhóc con đầy hơi ấm…
Đã nhiều tháng trôi qua không nói tưởng quên rồi, ai ngờ có hôm thằng nhỏ lại bất ngờ trở lại điệp khúc “mẹ đẹp quá” 😂 , “my brain tells me to … be nice to you”. Nhìn sự thơ ngây phải lăn lộn qua bao khó khăn thiệt thòi cùng mình mà vừa thương vừa xót xa đau lòng. Phải cố gắng.
Khi các giáo viên của Mark đều rất thương yêu, quan tâm Mark và mình. Cô giáo cho mình xem hình trái tim thằng nhỏ vẽ, may quá mình vẫn còn vinh hạnh được ảnh nhớ đến, được nhét vào một góc nhỏ chút xíu ở đáy trái tim - Chắc đó ko có nghĩa là mình bị xếp thứ tự ưu tiên hạng bét thua cả đồ chơi đâu chứ hả 😢, mà nghĩ chắc như là … from the bottom of his heart? 😘
Now I know where I am in his heart … |
Khi hoa lê đơm nở trắng xóa bồng bềnh dọc những con đường. Nhóc con có sáng còn ngái ngủ đang đi trên đường bỗng háo hức mừng rỡ reo lên: con thấy có tuyết trắng trên cây! Cười. Hoa đó nhóc ơi. ^_^
Khi những gốc đào dọc đường bắt đầu nở hoa hoang dại đầy thơ mộng, rồi camelli, rồi trumpet cũng đã lũ rũ hoa thơm. Mấy gốc hoa mộc lan nụ chen chúc cũng đang mở to mắt bừng tỉnh, trên cành dưới đất chỉ toàn hoa và hoa, hoa to thật to, đưa hương quyến rũ như sự nữ tính ngọt ngào và cũng đầy khí chất của người con gái.
Khi hoa cải dại và chua me đất dại cũng lại vào mùa. Thung lũng hoa vàng sau mưa bão đã nhanh chóng lấm tấm hoa khắp những mảnh đất trống và những ngọn đồi vừa phủ xanh. Các chị các cô thế nào cũng sẽ lại điệu đà xách chồng xách con, kéo bạn kéo bồ ra chụp ảnh, ai thích tĩnh lặng thì sẽ một mình lang thang hoặc chỉ ngắm nhìn từ xa. Trên đồi hoa vàng vẫn còn sót lại hình ảnh mình một thời còn vi vu hồ hởi theo sắc vàng tìm đến những đoạn đường đồi ngoắt ngoéo để chụp ảnh đồng hoa…
Và chua me đất dại oxalis đã tràn vào mọi khe hoang đất trống, len vào cả hàng rào sau nhà nở hoa vàng phơi phới. Hoa mọc trên nhánh, vươn cao khỏi lớp lá cỏ mọp rạp dưới đất rung rinh trong nắng, tưởng như ai đó đã vui tay cài cắm hoa vào thảm cỏ. Nếu ko phải vì sợ chuột có thể đã giẫm qua, thì mình muốn hái tặng mình những mớ hoa dại đó kết thành bó, cầm tay hay bỏ vào lọ thủy tinh đều dễ thương. Và lá cỏ có hình trái tim chụm vào nhau ngộ nghĩnh tựa như cỏ ba lá. Nếu như cỏ ba lá mỗi lá tượng trưng cho Niềm tin, Hy vọng, và Tình yêu, lá thứ tư là May mắn thì mình cũng muốn nhìn 3 lá hình trái tim của những mảng cỏ đang rất tươi xanh này với những ý nghĩa như vậy. Dù có lá thứ tư hay không thì Niềm tin, Hy vọng và Tình yêu thương vẫn luôn hiện hữu vô tư trong đời.
Khi dẫn thằng con ghé thăm và ăn những món ăn nóng hổi ở nhà hàng chay của dì. Đã chứng kiến dì vốn rất xinh đẹp, giỏi giang, hiểu biết, nhẹ nhàng mà cuộc đời đã phải trải qua biết bao biến cố thăng trầm, từ vinh hoa thành công hạnh phúc đến bao đau thương tước đoạt xảy đến trong cuộc đời. Mọi thứ thật phù du. Nay là người dì nhìn đời ko vướng bận, vẫn cười tươi yêu đời bất chấp hoàn cảnh hay tuổi tác, vẫn chăm chỉ đi trail, làm thiện nguyện, trình diễn áo dài, và nhí nhảnh bikini ở Hawaii. Cuộc đời khi rét căm ảm đạm như mùa đông thì con người vẫn có thể nở nụ cười bình thản như hoa mùa xuân - đó là nụ cười đẹp đến từ bản lĩnh, trải nghiệm và tâm hồn sáng đẹp. Phía sau nụ cười của mỗi người đều có những câu chuyện và góc khuất không nói. Lúc người khác thành công sung túc hạnh phúc, mình không muốn đến quấy rầy, nhưng nghe hoàn cảnh hiện giờ, tuy mình “lá rách” nhưng mình muốn ghé đến bên cạnh, dù không nói hay thể hiện tình cảm ra, nhưng mình tin và mong là sự có mặt của mình cùng những chân thành ủng hộ và chuyện trò cũng sẽ góp phần tạo ra chút ấm áp cho mùa đông vắng lạnh…
Khi sáng mở điện thoại ra, thấy mẹ gửi qua mình ảnh chụp mẩu giấy mình từng viết xin lỗi mẹ năm nào, cùng bức thiệp Sinh nhật mình ghi tặng mẹ từ năm 2004. Trong lúc nhà ở VN đang gặp chuyện, mẹ tình cờ nhìn thấy và chụp gửi mình, dòng chữ ngày trước viết tay tròn đầy ngay ngắn, lời lẽ ngây thơ vô tư như con người mình trước kia. Còn ba thì hôm Valentine reply lời chúc của mình bằng bức hình chụp cả nhà ngày trước vui vẻ sum vầy, ai cũng cười rất tươi, lúc đó mình đang tin tưởng lạc quan rằng mình đang tìm lại được ánh sáng. Xem những tin nhắn chỉ với vài bức hình không hẹn trước mà mắt bỗng ấm nóng giữa mùa đông.
Khi những hàng cây vẫn còn ngủ đông trơ trụi lá, cành nhánh thanh mảnh lòa xòa đan vào nhau như những mái tóc rối lơ phơ. Màu xám thâm trầm, tĩnh lặng phủ xa mờ đến cuối con đường, như nhắc rằng mùa đông vẫn còn đây.
Khi dù không tránh khỏi những lúc gục khóc một mình, nhưng vẫn luôn biết tự gạt nước mắt đi. Chính trong những đau khổ, vùi dập, sẽ có những ấm áp kiểu “phiền não tức bồ đề”, dẫn dắt bản thân tìm học nhiều giá trị tốt đẹp. Mình đã tìm đọc và nghe rất nhiều mỗi khi nào có thể. Nghe, đọc để tìm sự nâng đỡ chia sẻ, tích lũy thêm kiến thức, củng cố tư duy, tìm ánh sáng, tìm trí tuệ, phải tỉnh táo nhìn đúng bản chất, tìm cách khắc phục những bế tắc, tự chữa lành những móp méo và phải tìm cách bước qua được bệnh tình, tổn thương, nghịch cảnh… Mình ý thức hướng giữ cho tâm hồn, tinh thần và trái tim của mình được đầy đặn, lành lặn, cân bằng - một tinh thần và trái tim dù đã bị vùi dập thế nào cũng phải biết tự đong đầy, thông tuệ và ấm áp yêu thương.
Dù mình có đang trải qua nghịch cảnh hay bế tắc, khó khăn, trở ngại nào, dù người khác có đối xử với mình ra sao, mình vẫn luôn nguyện đem lại cuộc đời này tình yêu thương, lòng tốt, niềm tin và những giá trị tốt đẹp. Dù qua bao đêm trắng, mình vẫn chào đón mỗi ngày bằng nụ cười. Mình vẫn chào đón mỗi ngày bằng sự cố gắng, lòng biết ơn, sự học hỏi, tình yêu thương, và tất cả những gì tốt đẹp nhất có thể. Mình vui khi sự xuất hiện của mình trong cuộc đời này khiến cho cuộc sống của nhiều người yêu thương mình có thêm ý nghĩa, thêm cảm xúc đáng nhớ, thêm đồng cảm chia sẻ, thêm những chuyện trò, thêm những nụ cười, thêm những kỷ niệm đẹp, thêm những niềm hạnh phúc ấm áp…Những gì chân thành tốt đẹp vẫn bền bĩ ở lại, và có thể hừng ấm cả mùa đông lạnh giá nhất.
Một mùa đông sắp qua đi. Bên trong tăm tối, lạnh lẽo là những ấm áp nhỏ nhoi bình dị đáng quý, và những bài học thấm thía chỉ có thể tìm học được từ thương đau. Giá trị mà những khổ đau và buốt giá mang lại như ngọn lửa trí huệ nhắc nhở, sưởi sáng, nâng đỡ cho mình trong những ngày tổn thương, đen tối.
Lạnh giá cũng đã lạnh lùng phơi bày, phân tách, gạn lọc ra những gì không bền bĩ, không thành khiết, để chỉ còn ở lại là những yêu thương quan tâm nào chân thật, sâu sắc, vô điều kiện - Những lo lắng và tình cảm của những người thương yêu dành cho mình vào khi mình cần đến nhất đã khiến những giọt nước mắt bất chợt cũng trở thành ấm áp giữa mùa đông.
Snow will melt, but true love won’t .
"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you wa