Dec 2008
<Holiday Entry. Dài. Khi nào rảnh và thoải mái thì mọi người vào đọc một ít, đọc mệt thì để đấy mai mốt đọc tiếp, cũng giống như quá trình Thy viết entry này vậy. lol. (máy tính bị gì rồi, chỉ add được có 1 số icon và không format font được T_T ) >
***
Đầu tiên là lời chúc Giáng Sinh và năm mới mến gửi đến tất cả mọi người. Chúc mọi người những ngày cuối năm thật ấm áp và nhiều yêu thương.
Thy rất mong được viết một entry đón Noel tưng bừng vui vẻ, dự định cũng nhiều, nhưng bây giờ tâm trạng lại thế này nên chẳng tưng bừng gì được… Mới vài tháng trước, vẫn còn khấp khởi, và tin rằng, Noel năm nay sẽ không là Noel buồn nữa…
Một vài tối ra đường, hoà trong dòng người tấp nập ở Sài Gòn, mặc sức thả mình theo những dải đèn buông lả lung linh. Kỉ niệm dường như cũng lơ lửng … Các cửa hiệu đều trang trí Noel và mở nhạc rộn rã... Chỗ nào có trang trí, chỗ nào có đèn nhấp nháy là thấy bà con ăn mặc đẹp và chen nhau làm dáng chụp hình. Mình thì chỉ lặng lẽ lướt qua. Mình nhìn ngắm phố phường, thích tìm kiếm và chiêm ngưỡng những cách trang hoàng, bày trí, mình thích ngắm cây Noel, thích màu trắng mát lạnh của tuyết, thích xanh đỏ ấm áp trạng nguyên, thích những ánh đèn tráng lệ, thích nhìn phố xá tấp nập, đông vui… Lòng vừa như trống rỗng, vừa như muốn cầm lại một nỗi buồn. Như muốn quên đi, quên đi điều gì? Mọi thứ đều lấp lánh…
Chỉ có mình mới rõ mình ngậm ngùi và thấy thiếu nhất điều gì…
Mong rằng ông già Noel không bỏ quên mình, dù là, mình không còn nhỏ nữa, và năm nay mình không hẳn là đã ngoan...
Thèm một mùa Noel ấm áp biết bao…
***
Sáng nay đưa bà ra sân bay. Chẳng biết sao nước mắt cứ vỡ ra… Tự dưng mình lại thế.
Bữa giờ bà cháu cũng ít trò chuyện, bỗng dưng hôm nay bà lại hỏi “bạn con bao giờ về?” … Xúc động, lúng túng, và chạnh lòng… Bà bước vào cửa, gia đình đứng chờ…
Trong lúc đứng đợi thì có 2 đứa bé chạy ra, mắt đỏ hoe, và gia đình của nó đứng cạnh mình cũng nức nở : “Đi ráng học nghe con” , tự dưng nhìn người ta mếu máo mà mình cũng chực trào, như chạm vào một điều gì đang sóng sánh bên trong…
Cánh cửa kiếng khép ra khép vào, miên man, và trong lòng rưng rưng thêm một nỗi niềm gì khác... Khung cảnh sân bay quen thuộc. Bạn con, con không biết bao giờ sẽ về. Nhưng nếu xa nhau mà được yêu thương thì con không sợ, chỉ có điều, nếu yêu thương không đủ mạnh thì... hiện giờ…, trong niềm tin con còn nắm giữ, có một nỗi buồn… không phải chỉ là nỗi buồn ở xa nhau.
…
***
Năm nay không thiệp thà hay e-card, cũng không còn tô tô vẽ vẽ hay háo hức chuẩn bị gì và không còn dám nghĩ đến cái cảm giác vừa làm vừa mong chờ nụ cười hạnh phúc của ai, dù tha thiết nhớ cái cảm giác đó...
Không biết nói gì hơn, thôi thì gửi thêm 1 lời chúc nữa đến mọi người : Noel ấm áp, và năm mới hạnh phúc .
*************************
Phần entry tiếp theo này, Thy dành cho mình và những người bạn có cùng sở thích.
Collection này gồm 2 chùm ảnh con với chủ đề xuyên suốt : Slender Winter Warmth.
Cái tên của bộ ảnh cũng như script trong từng bức hình đều có cái lẽ của nó, có những cảm xúc Thy muốn gửi gắm, dù đây chỉ là những gì ngẫu hứng và amateur…
November & December, 2008
by KhoaThy :P
Bức ảnh giới thiệu trên nằm trong chùm ảnh thứ nhất của chủ đề này:
- Background do KT chụp từ phần vải jean của cái quần jean đang mặc. Sepia. Không photoshop, trừ việc thêm những dòng chữ.
:))
***
Bức bên dưới này cũng vậy. “The Sunshine Dance”.
Vệt sáng trong hình không phải là hình vẽ bằng photoshop. Đây là ảnh tự nhiên của tấm màn sáo ngược nắng do T chụp rung tay. =))
***
“Part of me”
***
“The sound of silence”
***
Bối cảnh chụp:
Có lẽ mọi người sẽ hơi ngạc nhiên nhưng những bức ảnh vừa rồi được trích từ mấy tấm ảnh KT tự chụp bằng điện thoại trong lúc ngồi chờ hết conference :D. Hôm đấy ngồi nghe thấy nội dung không có gì và chán quá, gặp nắng đẹp, không gian cũng nhẹ nhàng nên đã ngẫu hứng lưu lại mấy bức hình, đương nhiên là trong yên lặng và kín đáo. ;))
******************************
Chùm ảnh thứ hai: Winter Coffee
Hình ảnh một tách cà phê hay sữa nóng toả hương trong những ngày trời se lạnh luôn mang lại cảm giác ấm áp và thư giãn cho mọi người…
Do chụp bằng webcam và thiếu ánh sáng nên khâu chỉnh sửa cho lô ảnh này hơi cực, được cái là dùng webcam thì chụp thuận tiện hơn.
Chùm này nhiều ảnh, Thy tạm chia thành 2 phần theo tông màu: Cold & Warm
I/ Cold:
Màu trắng và màu xanh tạo không gian trong sáng, tạm xếp những tấm này vào mục Cold. Xấp này nhiều hình nhẹ nhàng, nhưng ánh sáng kém nên Thy chọn post vài tấm. Hình webcam ko rõ nhưng tại thích phong thái của mấy bức này. ^_^
Ngầu không?
Hình như mặt mình bình thường không cười nó vậy. Tấm này có size lớn, nhưng post nhỏ nhỏ thôi kẻo blog đóng băng và mọi người chạy hết :D .
Qua tông màu khác: Trắng.
Màu trắng gợi sự mát lạnh của tuyết, tưởng tượng.
“I like cold weather. I love warm big hugs.”
Tấm này thì chuyển sang tông màu khác rồi: Black&White:
What is so heavy ...behind these eyes?
***
II/ Warm:
Có vài tấm nhìn ngầu lắm.
Post 1 tấm nho nhỏ.
“I would like a sip of warmth”
Thế này thì đi quảng cáo cà phê được chưa
Còn nữa.
Nhưng chắc xem đến đây ai nấy cũng mệt rồi . Collection xin khép lại tại đây
Nếu được làm thành Slide thì sẽ nhẹ nhàng và dễ cảm nhận hơn.
Đây là thành phẩm với nhiều tình cảm và tâm sự của “tác giả” trong những ngày qua. :P Dù chất lượng hình ảnh chưa tốt do toàn chụp điện thoại, webcam :P, nhưng phảng phất là chút gì đó thanh khiết, nồng ấm, và khát khao…
Hy vọng mấy hình ảnh này mang lại cho người xem một chút hơi thở mùa đông trong tiết trời cuối năm ở Sài Gòn, dù SG nắng nhưng vẫn rất mong chờ sự ấm áp, yêu thương…
It is slender - The Winter Warmth...
Just wanna share with those who care. ;)
Thank you.
"...Christmas needs love to be Christmas..."