Thất vọng khi biết một người bạn cũ lại đi đạo văn, steal cả đoạn blog gần đây của mình khoe là note của bạn ấy tự viết. Không thể tưởng tượng nổi. Sau chục năm, mình vẫn muốn giữ một sự tôn trọng nhất định với P, không ngờ bạn lại âm thầm vô blog đạo văn sau lưng mình trơ trẽn đến như vậy.
Tim mình trong một lúc như muốn vỡ - gợn lại cái cảm giác vẫn thường trải qua thời mình còn xài facebook - cứ phải nhìn thấy những sự thật tổn thương & đau lòng.
Blog mình trước nay thật ra đã hay bị copycat, có những người vô blog soi mói, bắt chước, copy, ganh đua dù mình không hề so bì gì với họ. Dù có biết, mình vẫn luôn im lặng, chẳng mấy bận tâm. Chắc họ tự biết, “Imitation is the sincerest form of flattery". Nhưng lần này khác, thấy thất vọng, như bị phản bội, khi đó lại là bạn, và đây không chỉ là imitation.
Aurora Thái Phương - người hồi xưa hay kể với mình là bạn ấy có nhiều điểm chung giống mình. Mình hồi đó dễ vui khi nghe ai nói có sinh nhật gần ngày, và từng vui vẻ nhắc tới bạn trong vài entry cũ. Bạn tóc dài, giọng kẹo ngọt, rất biết ngọt ngào khéo léo, lại chịu khó giao thiệp, dễ lấy lòng với mọi người, bao chàng si mê. Bạn luôn tỏ ra rất quan tâm đến mình, mình cũng từng có lần cafe với bạn, từng rủ bạn đi xem mình làm MC, không ngờ sau bao năm, khi không có mặt mình trên FB thì bạn lại steal đoạn blog mang nhiều tâm sự cá nhân của mình đi nói là của bạn viết !
Mình vốn không muốn bị đạo văn nên ngay từ 8 năm trước đã add script vô blog mình để mỗi khi ai muốn copy từ blog mình đi đều sẽ có ghi kèm câu nhắc nhở về source, copyright của mình, và footer thì cũng nhắc rõ "Please do not use my journal's written content, images or videos without my written permission." Bạn copy thấy thế không cắn rứt mà cố tình remove xoá bỏ đi dòng source & reminder của mình để chôm tỉnh queo, thật ...! Nếu thích copy nội dung nào đó của mình, nếu đã không muốn tử tế hỏi ý mình 1 câu thì ít ra cũng trích dẫn trung thực, đằng này bạn đạo văn còn cố tỏ vẻ như là note của bạn ấp ủ viết từ lâu này kia, mình thật thấy xấu hổ giùm cho lương tâm của bạn!
Có lẽ bạn không hiểu, những gì mình viết mang nhiều ý nghĩa tinh thần với mình. Blog của mình viết không phải văn mẫu, hay mua vui để bạn lấy cắp rồi tuỳ tiện chỉnh sửa vài chữ cho hợp ý bạn, rồi mạo nhận là của bạn viết. Mình không bao giờ cố phải viết cho so deep để có cái “lên sóng" gom likes, hay để cố xây dựng hình ảnh cá nhân cho tinh tế tốt đẹp bất chấp cả việc gian dối, đạo văn như bạn. Những gì mình viết trong blog này là con người và những chia sẻ tâm tư nỗi niềm rất cá nhân của mình, khi quá chất chứa thì mình mới phải viết ra một chút cho vơi đi, có nhiều khi hoà lẫn cả nước mắt và bao điều không nói phía sau khi viết. Không cần bạn biết nghĩ thương mình, nhưng xin tôn trọng và làm ơn đừng steal cảm nghĩ, tâm tư, ký ức & nội dung bài viết của mình.
Bao năm qua mình ngừng Facebook, chỉ blog ở cái blog ít người biết này, và còn cố tình xếp cái post Linh tinh vô cái tab ở góc khuất cho tĩnh lặng, chỉ muốn dành riêng cho ai thật sự có lòng, quan tâm. Bạn lại lợi dụng việc mình vắng mặt trên Facebook và việc blog mình thì chỉ có ai còn nhớ đến mới đọc để bạn thản nhiên đạo văn của mình, như thế là quá thiếu tôn trọng mình. Thật buồn vì khi xưa trước mặt mình, bạn đâu làm vậy, nhưng đến khi mình vắng mặt, lại thành thế này.
Dù có thể report/comment vô cái post đạo văn trắng trợn đó của bạn trước mặt bao bạn bè & followers đang thương yêu ngưỡng mộ bạn nhưng mình đã chọn KHÔNG/CHƯA làm vậy, nhưng như vậy KHÔNG có nghĩa mình không biết việc này hay dung túng cho hành động xấu xí này của bạn. Bạn nên tự xoá hết những đoạn bạn đã đạo văn, lấy cắp của mình đi và đừng nên quay lại blog mình steal nữa. Stealers & liars are never welcome here.
Nhân tiện, nói thẳng là trước nay mình rất né 2 kiểu bạn: 1/đẩy đưa, lẳng lơ, flirting, cơ hội, "trà xanh" tìm cách dụ dỗ người yêu của bạn, 2/bội bạc, giả tạo, giả trân, gian dối, không chân thành. Mình luôn trung thực, thẳng thắn, thật lòng với mọi người, mong cũng được nhận lại sự chân thành, tử tế. Hy vọng không ai xem blog này lại thuộc vào những dạng trên.
Nhớ khi xưa bạn từng nói: tớ giống Thy, cũng luôn muốn hướng tới "chân thiện mỹ", và mình đã tin là vậy. Nay, bạn vẫn còn ghi câu “muốn hướng tới chân thiện mỹ" đó rõ ràng trên Facebook. Vậy hãy trung thực như lời bạn quảng cáo về bản thân, đừng đạo văn, hay treat bạn bè cũ lúc vắng mặt như thế. Có chân thực thì mới thiện mỹ được, còn không trung thực, muốn biến cái không phải của mình thành của mình thì dù có cố ghi lời tốt đẹp hay văn vẻ triết lý hoa mỹ thế nào cũng chỉ đọng lại là giả tạo, sáo rỗng.
Tóm lại, blog & cái post Linh tinh của mình là cảm xúc và những ghi chép, chia sẻ cá nhân của mình. Nếu bị ăn cắp một món vật chất bởi một người dưng, mình không bận tâm. Nhưng đối với những gì mang ý nghĩa tinh thần, tình cảm, gắn với câu chuyện riêng của cá nhân mình, thì cố ý steal, sửa, đạo văn nó là một sự xúc phạm. Biết được một người bạn cũ mình từng tin tưởng lại gian dối và hành xử như thế với mình là một sự thất vọng đau lòng.
Bạn là người mà mình đã từng vui vẻ nhắc đến trong entry "We all have sth in common" đến nay mình vẫn còn nhớ. Nhưng thời gian và hành động thực tế của bạn lại cho thấy thực ra, mình và bạn về cơ bản là quá khác biệt.
Bạn đâu chỉ lấy cắp đi câu chữ, tâm ý trong blog mình, mà bạn còn lấy cắp đi cả lòng tin, sự tôn trọng và làm vấy bẩn cái ký ức vui mà mình đã từng dành cho bạn.
Stealers & liars are never welcome.
"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."