Monday, December 14, 2009

Họa mi hót trong mưa

Monday, October 26, 2009 at 12:13am


Chuẩn bị shut down máy vì còn nhiều việc cần làm. Vậy mà tiếng nhạc dưới nhà lại khiến mình lang thang và đổi ý…

“Tiếng mưa rơi ngoài hiên, gió mưa như lạnh thêm.
Có con chim họa mi hót trong mưa buồn thẳm.
Nỗi nhớ anh ngày mưa, nỗi nhớ anh thật vô ngần…
Muốn xa anh thật xa, muốn quên đi những ngày qua.
Muốn sao cho đừng yêu muốn sao cho đừng nhớ.
Cố quên đi mà em vẫn thấy hơi thở anh kề bên.
Mưa, trong mưa họa mi vẫn hót thật dịu dàng dịu dàng.
Trên môi em tình yêu đã mất còn nồng nàn nồng nàn.
Vì sao lại chia tay, vì sao chẳng trở về? Vì sao ngừng mê say, vì sao chẳng mãi mãi?
Hỡi chim họa mi dịu dàng. Hót trong ngày mưa thật buồn Hay trong tình yêu của em…”


Thích bài này từ cái thời còn phát “VTV-Bài hát tôi yêu” hay gì đó. Ban đầu là thích giai điệu, và hình ảnh đẹp. Đến vài năm trở lại đây, khi biết hạnh phúc và nỗi lòng của người đang yêu là như thế nào thì mới hiểu được những điều gửi gắm trong bài hát, và hiểu sâu sắc hơn, đồng cảm hơn với nỗi niềm của “họa mi hót trong mưa” – vẫn hót, dù là lạnh đẫm mưa … Đôi khi, buồn, và tìm đến bài hát này, nghe, và rồi lại tránh không muốn nghe nữa. Vì nó tha thiết quá, thổn thức quá. Vì mình không muốn nghe những bài dính tới chia ly. Còn bây giờ, tránh, vì nó như chạm tới một nỗi đau và không muốn cảm thấy tội nghiệp hay buồn tủi thêm. Cũng không muốn nói gì nhiều. Trích vài đoạn cảm nhận trên mạng, bài viết thật hay, vì dường như những cảm nhận đó cũng đã nói hộ cho mình nhiều điều rồi. ^^
Xin phép tác giả Thanh Thảo cho up 1 vài đoạn :P . KT chỉ up lại 1 số câu. Nếu thích, mọi người có thể đọc cả bài theo link này : http://nhacvietplus.vietnamnet.vn/vn/phainghe/481/index.aspx#
“…
Vì trong cơn mưa, đó là thời khắc người ta cảm nhận đầy đủ những gì mình đang có, và cả những gì mình đánh mất

Hôm qua tình cờ đọc những dòng nhật ký online của Lam Khê, một cây bút trẻ, thấy chị viết về những ngày mưa chân thành và giản dị quá! Viết cho chính chị mà sao khi đọc, thấy một chút mình trong đó… “…bỗng muốn nhắn tin cho một ai đó, rằng cẩn thận kẻo ướt, có bị lạnh không. Người để gửi được thì nhiều, nhưng người muốn gửi thì chỉ có một, tiếc rằng đã không thể như thế được nữa, thôi thì, hãy để nó qua như cơn mưa, trong cơn mưa…”…
Đêm tĩnh lặng. Qua ô cửa sổ, mùi đất ẩm sương đêm, mùi cỏ từ ngoài vườn ngai ngái len nhẹ vào căn phòng nhỏ. Tôi nằm lặng im nghe giai điệu thật buồn của đoạn điệp khúc ngân lên, thiết tha như những giọt nước mắt nuối tiếc và băn khoăn…
“Mưa, trong mưa họa mi vẫn hót thật dịu dàng dịu dàng
Trên môi em tình yêu đã mất còn nồng nàn nồng nàn
Vì sao lại chia tay, vì sao chẳng trở về
Vì sao ngừng mê say, vì sao chẳng mãi mãi”

Bài hát kết thúc lúc nào tôi không biết, chỉ biết rằng ngoài khung cửa sổ, một vài hạt mưa đêm bắt đầu long bong gõ nhịp vào chậu xương rồng nhỏ. Giấc ngủ khẽ khàng đến bên giường, vuốt nhẹ hàng mi và đưa tôi bay qua môt cánh đồng cỏ ướt sương. Tôi là tôi, thanh thoát, bình yên, nhẹ nhàng, dù tình yêu đã mất… Và tôi biết rằng, sáng mai trong veo, sáng mai lại tràn ngập tiếng họa mi, không phải là họa mi hót trong mưa, mà trong một bình minh ngập nắng…”(Tác giả bài cảm nhận: Thanh Thảo)


…Còn bây giờ khép lại entry, mình muốn nhẩm bài này :)

“Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.”

No comments:

Post a Comment

Blog Contents by Date

TOPICS

...