Saturday, December 25, 2010

Vẫn còn những điều ấm áp...





Thật ra, khi bắt đầu viết entry này, đang rất buồn. Nhưng mình biết là mình đủ khôn ngoan, đủ tỉnh táo để nhìn nhận con người và sự thật, quên nó đi và đơn giản là tiếp tục cuộc sống của mình… 

Đêm Noel hôm qua, lần đầu tiên bị kéo ra đi bộ ở trung tâm thành phố rồi lại lo lật đật vòng về để ra sân bay đón bà mình. Lần đầu tiên mình đón Noel ở sân bay. Bé Ngân lúc đi chơi ngồi sau xe ôm mình cứng ngắt : |  và kêu là mình được ra sân bay sướng quá, vui quá, chả là em nó thích đến sân bay:  sân bay đẹp, sân bay có …mấy cô tiếp viên hàng không xinh đẹp v.v. Hay hôm nọ mình cũng hơi bất ngờ khi mấy em ở trường bảo là thích đến sân bay vì chưa đến đó lần nào :P. Mình thì, từ nhiều năm trở lại đây, mình ngại ra sân bay. Mình sợ phải ra sân bay. Mình không thích đến sân bay. Không thích một chút nào… Nhưng lần này là đón người thân nên mình phải đi cùng gia đình. 


Ở sân bay có nhiều người đẹp. Những người đi đón bạn bè, người thân, ăn mặc sửa soạn còn điệu đà hơn những nhân vật chính đang được chào đón. Những thanh niên phong độ, bảnh bao, những cô gái xinh xắn gương mặt trang điểm kỹ lưỡng… , những người tứ xứ đủ mọi tầng lớp tụ về. Ngắm nhìn họ, mình đôi khi bị cuốn vào những suy nghĩ mông lung.... Sure không phải là suy nghĩ toan tính tìm cách “láp xáp” vào một anh giai hào hoa nào :D, mà là những liên tưởng khác… Chán là những liên tưởng đó, tới những người hay những điều mà mình không muốn mình nghĩ tới...

---

Ở sân bay, thấy cuộc sống mình bé nhỏ quá…

Ở sân bay, tự dưng nghĩ đến cái cảnh bố mẹ của mấy đứa bạn mình đi đón con du học về… 

Ở sân bay, thấy cảnh đoàn viên sum họp, nhất là những đôi bạn trẻ, mình mơ hồ nhớ đến cái hình ảnh mà suốt một thời gian dài mình đã luôn ôm ấp trong đầu, bây giờ nó chỉ mãi là tưởng tượng mà thôi …

Ở sân bay, trong cảnh đợi chờ sốt ruột và mệt mỏi, mình bắt gặp 2 ông bà lão ngồi trên hàng ghế chờ tựa vai nhau bình yên …

Ở sân bay, nhìn dòng người tấp nập, ban đầu mình thờ ơ, nhưng không hiểu bằng cách nào, mình vẫn không ngăn được nó, nỗi nhớ và những suy nghĩ mà mình đã tự dặn lòng là không được phép nghĩ đến nữa…

Ngồi phệt trên ghế và chẳng muốn nói rằng mình đang cảm thấy như thế nào… Những đợt sóng lại gợn lên…   Có những điều mình đã buộc chặt lại, thế mà nó lại cứ hay tìm cách mò lên … Những lần tiễn đưa – những lần không ngăn được nước mắt –  những cái ôm thật chặt không muốn buông tay –  “đừng khóc, đi thì còn quay về mà…”  -- những nụ cười lẫn trong tiếng xì mũi khi nghe điện thoại --  những nỗi nhớ chực chờ -- những niềm tin không tì vết – những kỳ vọng vào tương lai - những tình cảm mình luôn tin là sẽ đủ sức vượt qua mọi trở ngại hay thử thách… 

Thôi … 



Hôm qua, chờ hết cả mấy chuyến bay đêm. Từ khi dòng người còn chen lấn, vây kín lối đi cho đến khi mình tìm được không những một mà là nhiều chỗ ngồi trên hàng ghế vắng vẻ. Lưa thưa người. Bà mình không về trong chuyến bay hôm qua. Mới xong ca mổ, bà nhớ nhầm ngày về…

Thích cái ảnh chụp với nhóc này. Nó em họ của mình mà có chút xíu =))

Thích nhìn bức ảnh này, vì nó bình yên. Cuộc sống rất bình thường của mình. 

... Một bài thơ mình đọc cách đây vài ba tháng. Cũng lâu rồi, hôm nay thấy cần nên đọc lại. Mỗi ngày trôi qua, hôm nay, thời gian càng tô đậm một sự thật quá đau lòng... Chua xót, nhưng hãy nhìn thẳng vào sự thật và...

Forget him

"...

Forget his name, forget his face
Forget his kiss, his warm embrace
Forget the love that you once knew
Remember he has someone new ...

Forget him when they played your song
Remember when you cried all night long
Forget how close you two once were
Remember now that he has chosen her

Forget how you memorized his walk
Forget the way he used to talk
Forget the things he used to say
Remember he has gone away 

Forget his laugh, forget his grin
Forget the dimples on his chin
Forget the way he held you tight
Remember he's with her tonight 

..."


...

Mình hay quên…
Mình muốn mình tỉnh táo, nhất là những lúc như thế này, cần nhớ sự thật là như vậy. Còn mình không muốn giữ lấy những cảm xúc cay đắng hay tiêu cực . Để gió cuốn đi.
Nothing can disturb my peace of mind.

Và đây là lần cuối cùng. Kể từ hôm nay, và nhất là khi bước qua năm 2011, mình sẽ không bao giờ nhắc đến việc này nữa, dù là có cảm thấy như thế nào. Rồi mình cũng sẽ thật sự vượt qua được.

__


… Bất ngờ là, Noel năm nay mình vẫn lại có quà ^^. Lần này là quà của A10 : Happy Candle ^^. Mình đã chọn để vô chỗ 2 nhóc koala. Mong 2 nhóc koala của mình được hạnh phúc.



Một món quà nữa vào sáng nay - sáng 25. Ngủ dậy, ăn, rửa chén, xong, đang lơ ngơ láo ngáo thì phát hiện ra nằm gọn trên yên xe là một chiếc ủng đỏ, có cả kẹo trong đấy. Thật là bất ngờ và ngọt ngào. Nhìn chiếc ủng ốm nhom, cứng còng :D + cái hình con nai vụng về mắt to mắt nhỏ :D trên đấy, có thể đoán được là quà của “ông già Noel” Ngân. Hôm rồi nghe nó to nhỏ là làm sắp xong gì đó, rồi lại hỏi sáng hôm sau mấy h nhà chị Ti mở cửa, v.v. hóa ra là đây. Thật là dễ thươngggggggg. 

Thấy vui và thấy mình thật may mắn. Noel mà thấy mình nợ tình cảm của nhiều người quá. Chẳng biết cảm ơn làm sao. Tất nhiên trước tiên là phải tăng mật độ vui vẻ lên, không được để những thứ kia lại làm mình u ám. 



Noel vẫn ấm áp, và ngọt ngào mà, phải không Thy?



5 comments:

  1. cố lên nhé CT còn có tụi e nữa mà. CT ko biết đâu Ngân thương zà nghĩ zề CT nhiều lắm đâu. Đôi khi Ngân zà CT có xích mik nhỏ nhưng CT đừng để bụng nhaz
    Em thì zụng zề, ko bjk nghĩ nhiều cho ng khác nên CT đừng trách hihi
    Tụi e chỉ mong CT được zui thôi
    đừng pùn zì những ziệc ko đáng :D... bạn e khuyên e đó ko bjk nói zoi CT có jup ich được ji ko :">
    Đời còn dài r cũng sẽ tìm ra những ji mình bỏ lỡ :D
    e iu Ty :x

    ReplyDelete
  2. Em không nói thì chị chả nhớ là Ngân với chị xích mích vụ gì nữa luôn. lol. Xích mích với em thì chắc có , giỡn thôi.
    Còn tính cách tụi em chị rành quá rồi. Chị cũng iu tụi em nhiều luôn.
    PS: em cmt lung tung ghê, chị không có bỏ lỡ gì hết nha. :D

    ReplyDelete
  3. Entry này phần đầu bùn quá, nhưng phần sau thì đã lạc quan trở lại :D. Mọi chuyện tuy khởi đầu ko vui, nhưng kết thúc thì sẽ lun vui vẻ, phải không Thy ? :-)

    Đã là tuần cuối của năm rùi, khép lại 1 năm 2010 nhiều thay đổi, để bước vào năm 2011 nhiều niềm vui và lạc quan hơn, Thy nhé (^_^)

    ReplyDelete
  4. Hi. Thy cám ơn he. Best wishes to you.

    And welcome 2011 ^^

    PS: đọc lại entry mới thấy, "tuần lộc" mà hôm đó mình ghi "nai" tỉnh queo :">

    ReplyDelete
  5. Cang doc blog e nhiu, a thay e cang song co tcam. Dung la sinh thang 3 giong a. Chi khac nhau la e viet blog de noi ra suy nghi. Con dan ong thi chi de trong long thoi.^-^

    ReplyDelete

Blog Contents by Date

TOPICS

...