Friday, January 14, 2011

khoe


Sáng qua thức dậy, ăn sáng xong là lo chở mẹ ẵm Bông Bông đi khám. Mẹ kêu là cái bụng nó cứng ngắt, sợ bị sình bụng.  Mỗi lần phải tìm tới mấy chỗ thú y là mỗi lần rầu, không biết có chuyện gì không, và nhất là phải nhìn cái mặt hớt hải tội nghiệp của mấy con chó :( và cái mùi ở những quầy thú y. 

Chạy vòng quanh hết chỗ thú y này đến chỗ thú y khác nhưng gặp lúc đang giờ nghỉ trưa nên chỗ nào cũng đều đóng cửa, hoặc vắng tanh không bác sĩ. Nhớ ra cái chỗ thú y ngày xưa, từ cái thời mình còn nhỏ. Một quầy khám tại nhà riêng trong hẻm khu nhà giàu.

Khu nhà thì không có nhiều đổi khác, nhưng ngôi nhà thì cũng có nhiều thay đổi, sáng sủa hơn và hiện giờ thấy dán thêm mấy cái poster playstation ngoài cổng. Đến nơi, phải đợi bác sĩ ở phòng khám xa chạy về khoảng 15 phút. Mình đậu xe chờ bên ngoài. 

Mẹ kể, bây giờ, con của bác sĩ năm xưa đã lớn rồi và đã nối nghiệp ba, có phòng khám riêng ở nơi khác hẳn hoi. Ngày xưa “nhóc” này toàn đứng phụ ba và bị la cũng nhiều. Mẹ kể thế thì nghe thế, mình chẳng nhớ gì, cũng chẳng biết bác sĩ "con” đó lớn hay nhỏ tuổi hơn mình. Chỉ thấy rằng, đúng là thời gian qua nhanh thật, và rằng trong ký ức mình, mỗi lần đến bác sĩ thú y là mỗi lần thấy lo và rầu rĩ. 
Lần này cũng vậy. Chẳng biết có chuyện gì hay không. 

Khám xong, mẹ ẵm Bông Bông ra, nó còn đang run rẩy. Bác sĩ bảo có thể Bông Bông có “em bé”, nếu không phải thì có thể là thai giả hoặc…bị sưng gang T_T , phải siêu âm mới biết rõ. Mình nghe mà cũng sợ, nhưng bận dạy buổi chiều nên phải vòng về nhà. Lúc sau mẹ với Ngân ẵm nó đi khám. 

Chiều về thấy mẹ cười hồ hởi : siêu âm rồi : không sao hết, Bông Bông có bầu và… sắp đẻ. Thật sự là quá bất ngờ. Thật ra, nhà mình có cả chục con chó rồi, và mình nhức đầu vì tụi nó luôn T_T. Càng lớn, mình càng sợ khi nghĩ tới cái cảnh khi tụi nó già… nên không trông chờ chó con như ngày xưa... Nhưng lần này, nghe Bông nó không bị bịnh và nghĩ tới mấy con chó con sắp ra đời chỉ trong vòng 1 ngày nữa, mình thấy vui vui :D. 

Tối qua, mình không lo gì mà chỉ ráng nằm ngủ vì sáng nay phải dậy sớm lên trường, nhưng mẹ mình thì hầu như thức cả đêm để lo cho Bông, và mình cũng chả ngủ được bao nhiêu. Mà lần này cũng chẳng bằng những lần trước kia đâu. Quả thực, có thấy việc sinh đẻ đau đớn máu me cực khổ như thế nào mới biết thương những phụ nữ và bà mẹ trên đời này. 


Và tình hình là … tối nay về mình sẽ được ngắm 2 bé chó con hehe. Sáng nay cũng nghía tụi nó được chút chút : nhỏ xíu kêu oe oe và bú lập phập như heo :D.  Thật ra, sự tích quanh mấy con chó nhà mình thì dài lắm, và nhiều câu chuyện lắm, cả buồn cả vui. Mình cũng không muốn kể dài dòng.  Cũng bất ngờ khi có niềm vui nho nhỏ này :P.  Như một niềm động viên an ủi. Sáng suốt lên.

Thật ra là trưa nay gác thi, ngồi không làm gì, tranh thủ viết blog... khoe :P đôi chút ;)


Hình này là hình hồi lớp 12. Trong ảnh là Goody.
Giờ thì nó trắng và be như cục bông gòn vậy.


No comments:

Post a Comment

Blog Contents by Date

TOPICS

...