Saturday, July 30, 2011

Những ngày cuối hè (2011)


Không biết sẽ viết gì, chỉ là thấy muốn viết vậy thôi.  Entry này freewrite nên hơi lan tràn ^^

Một mùa hè ngắn ngủi lại trôi qua. Còn vài ngày nữa thôi. Kế hoạch hè y xì lại như mọi năm, năm nào cũng bị… bể :D, hay lại bị úm qua năm sau =)) Nhưng cũng chả sao, quan trọng là có thấy thoải mái hay không thôi ^^    

Tối qua mưa gió vẫn lặn lội café với một vài đứa bạn cũ từ thời cấp 2. Đã chục năm. Mỗi đứa thì mỗi tình mỗi cảnh, dung mạo thì cũng không đổi nhiều, đi làm cả rồi, đồng tình cả bọn một câu : sao cứ thấy chúng ta lố nhố lon nhon thế nào đó, chả giống người lớn 24 tuổi =)). Xong 3 đứa muốn chuyển chỗ ngồi, đã bảo phục vụ trước rồi, lẽ ra qua chỗ mới chờ phục vụ bưng bê qua, nhưng tốt tính nên 3 con lại tự chạy sang mang ly của mình qua chỗ mới, không ngờ vừa quay qua thì đã thấy cô bé nọ ở đâu nhảy vào ngồi giành cái chỗ đó và ngoắc người yêu dọn đồ chuyển qua. Cả cái quán rộng thênh thang nên không nghĩ lại như thế. Nhưng thôi, thế là cả bọn kệ họ, quay về chỗ cũ hiii. Mà dạo này cũng ngộ. Nhiều lần chọn hay mua cái gì, cứ hay bị gặp kiểu giành giật. Như hôm rồi cái áo mình đã lựa và đang cầm trên tay để đi thử rồi thế mà cũng bị người khác ở đâu trơ trẽn đến cầm áo từ…tay mình tỉnh queo =)). Mình không thích giành giựt hay tranh chấp đôi co nên cũng tùy trường hợp tùy chuyện mà mình cư xử. Cái lần đi mua điện thoại cũng thế, nhưng lần đó thế mà may ^^. Rồi hôm qua đến cả đi café lại bị thế nữa. 3 đứa, à ko, thật ra là 2 nhỏ bạn mình thôi :D, bảo, 2 ,3 năm nay bị gì mà xui gúm, từ 2008 luôn chứ, đủ chuyện cả, còn mình thì chỉ có nói : ừ, đúng rồi thôi =)). Hehe. Coi như gia vị cho cuộc sống. Ngồi chơi nói chuyện vu vơ cũng chả thấy buồn.  

Mấy bữa rồi thỉnh thoảng chat với một vài người bạn. Mình rất ít khi chat, nhưng thường bạn thân thì thỉnh thoảng lâu ngày lại offline qua lại với nhau, hoặc offline gặp đang online thì nói chuyện. Có những người bạn, đi xa là đi xa mãi, họ đổi khác và có cuộc sống khác rồi. Nhưng cũng có những người bạn, xa cũng nửa vòng trái đất, cuộc sống của họ cũng nhiều khó khăn và đã thay đổi nhiều, nhưng nói chuyện với nhau vẫn thế, vẫn gần gũi, và hiểu nhau, nghe những tâm sự vẫn nhớ mình, nhớ ngày xưa, nhớ Việt Nam, nhớ hè qua…, dù nói ra hay không nói ra...  nghe tâm sự vài câu mà muốn rơi nước mắt, và thấy thật ấm lòng… Mà chả biết tụi bạn có phải nó giống tuổi mình ko mà...lại cũng đang oải thế T_T Đứa nào cũng than oải. Mình nghe biết sơ sơ thôi cũng đã thấy...oải =)) Mà mấy đứa than than bâng quơ với nhau 1 2 câu xong lại thấy đỡ đỡ và tếu tếu :D

Có những cuộc nói chuyện nho nhỏ làm cuộc sống dễ chịu hơn nhiều. Dù mình là mình bảo trước, nói chuyện tụi nó, không nói chuyện về mình nhe :D

Bữa trước chat với Tr xong nhớ vụ định đi học bơi. (Thật ra mình thì hồi xưa định để lập gia đình đi trăng mật rồi mới học luôn =D) Thế là tối qua gặp mấy nhỏ bạn hỏi thử, 2 nhỏ đều ko biết bơi giống mình :D,  rủ hay là đi học bơi đi, thế mà mới nói ra tụi nó đã bài trừ ghê gớm, thấy thật tức cười luôn :D :  a, học bơi hư da, a, nước hồ độc lắm, rồi a, học bơi không có thời gian, a, học bơi viêm xoang, mày ko nhớ hồi xưa cô Mai nói hả v.v. =)) Mình hỏi vậy thôi chứ chắc gì mình đi đâu mà bác thấy sợ =D. Tụi này còn nhiều lí do hơn mình.  =)))) 

Sáng nay home fb, thấy và muốn vô ủng hộ 1 người bạn vào chung kết cuộc thi, hình như tên 1001 chuyện tình hay gì đó. Vô xem ko ngờ còn thấy hình người bạn khác hồi xưa nữa. Chuyện tình từ năm 2005 và đến h người ta vẫn yêu nhau. Thật hạnh phúc. Nhấn like chuyện mọi người và tự nhiên … cũng thấy vui vui :D. Còn mình, mình chưa bao giờ có ý định tham gia cuộc thi viết về chuyện tình của mình cả. Ko hiểu sao tuy tên mình hơi sặc mùi thi cử :D, mình thích viết, thích ảnh, thích linh tinh này nọ, lúc trước thỉnh thoảng cũng ham vui và có đi thi vài cuộc thi, nhưng còn những gì liên quan đến mặt tình cảm, hay chia sẻ, mình lại không thích tham gia dự thi này nọ… Cũng có thể tại h mình không có động lực và không biết giải thưởng cho 2 người thắng cuộc là gì ;;)))) 



Nói chuyện hôm qua, hôm nọ, hôm nay, giờ lại là nhớ chuyện hôm kia :D  


Hôm kia :D, chở mẹ lên Gò Dầu thăm 1 người hàng xóm ở xa. Nhà người hàng xóm này mấy năm trước họ nhận nuôi hộ vài con chó nhà mình lúc mẹ phải nhập viện. Gọi là vài, nhưng sau đó, mẹ lại thương xong đòi đem tụi nó về nuôi lại, bây giờ trên đó chỉ còn 1 con. Chuyến đi này không có dự tính trước. Đang ngồi ăn, mẹ nói 1 cái, hứng lên là xách xe đi luôn. Tính mình cũng hơi thích cái gì đó bốc đồng =P Mà tại mình cũng muốn đổi gió. 

Đường lên Gò Dầu khá xa, chạy xe máy cũng mất >= 2 tiếng. Trời lại mây đen lăm le kéo đến, nhưng ra ngoại ô đúng là thật thấy dễ chịu. Tất nhiên có những đoạn xe lớn bụi mịt mù T_T, nhưng có những đoạn đường thật êm ả. Trên đường mình thấy khá nhiều cây cỏ lạ và bằng lăng. Nhưng bằng lăng ở quê màu khác trên thành phố. Lâu rồi mới lại đi xe ngắm đường quê như vậy. Cuộc sống ở quê càng thiếu thốn, nghèo khó.

Đường đi thật dài. Đây là lần thứ 2 mình xuống đó. Lần đầu hình như mẹ chở mình, cách đây không nhớ đã bao lâu, có lẽ cũng khoảng 6, 7 năm. Còn lần này mình chở mẹ. Đường trưa yên ắng, ngồi trước nghe gió thổi và đập vào ngực áo phập phồng. Trên đường vừa chạy vừa bâng quơ, suy nghĩ cũng nhiều, nhớ cũng nhiều, mơ mộng cũng nhiều, nghĩ về những chuyến đi trong mơ cũng nhiều....…

Sau khoảng 2 tiếng chạy liên tục thì đến nơi. Tay đỏ rần rần vì lâu rồi mới chạy xe lâu như vậy. Người ở quê thật cởi mở và thuần phát. Cô/Chị Xum (mình gọi cô, mà thấy giống chị hơn :D, lúc về hỏi mẹ nên gọi dì hay cô mẹ cũng... chả biết =)) vì xưng hô còn bị tréo qua người này người kia tùm lum cả. Ôi xưng hô tiếng Việt thật là khó ^^) Cô/Chị Xum :D vừa lấy chồng. Chồng cô không biết tên gì nhưng cũng chất phác và hiền lành lắm. Nói chuyện với mẹ được một lúc, cô rủ đi siêu thị biên giới. Kế hoạch này ngoài dự kiến. Mẹ từ chối nhưng mình ok liền haha. Shopping là sở thích của mình mà :D  Đã đi siêu thị miễn thuế ở Châu Đốc nhưng Mộc Bài nghe nói từ lâu mà chưa vô. Lúc trên đường đi mình cũng đã định ra Mộc Bài chơi luôn rồi vì cách đấy cũng chỉ vài chục km, ko ngờ trùng hợp là cô Xum lại rủ đi nữa, thế thì càng không thể không đi... Chuyện còn dài sau đó :P Có điều khi về thấy thật vui và ấm áp trước sự nhiệt tình, thuần hậu và lòng hiếu khách mượt mà của người chân quê.

[pic] (đồng bắp này thấy ở dọc đường trong thôn, bay vô chụp ké :D)


Đường về trời gió to và cả bầu đen kịt. Gió như muốn thổi cho xiu vẹo cả con đường. Mẹ ngồi sau bỗng nhiên vịn lấy vai mình. Mình cứ tưởng mẹ bị lạnh nên hỏi, thế mà mẹ bảo là để giữ cho áo mình đỡ bị gió thốc vào, đỡ lạnh. Mình bật cười. Mình thì không thích bị … vịn hay đụng vào người khi chạy xe lắm. :D Nhưng thấy mình đang được hạnh phúc như thế còn gì.

Trời bắt đầu gào mưa. Đường ngập nước như sông. Xe chạy bắn tóe nước lên cả đầu. Đã tối nhưng chả hiểu sao hàng đèn đường vẫn im lìm không thấy sáng. Mưa gió mỗi lúc một lớn. Vậy mà để ý thấy trên đường, những người bán cua đồng vẫn ngồi mọp đó. Cũng như lúc buổi trưa, rổ đầy những con cua mập mạp to kình (chắc là đắt tiền lắm). Chả biết họ ngồi đó cả ngày thế bán được không? Cuộc sống ở đây sao mà nhọc nhằn khổ cực thế!

Chạy trên đường như thế mãi trong 2 tiếng. Về tới nhà thiệt đuối và lạnh run. Nhìn vào gương thấy mắt đỏ hoe. Lần này là đỏ vì bị bụi và bị mưa bắn vào mắt quá lâu, quá nhiều …  


Dạo này mình cảm thấy không thích nói về mình và cuộc sống của mình. Nhưng lúc này, mình cảm thấy thật ấm áp khi biết rằng xung quanh mình có thật nhiều yêu thương. Mình sẽ nuôi giữ những niềm vui thật nhỏ bé, giản dị này mong nó sẽ còn kéo dài, vắt trải qua cả những ngày sau, dù mùa hè chỉ còn vài ngày nữa là kết thúc. ;)



4 comments:

  1. chạy lên Gò Dau can than nhe em... gio tuyen duong do nhieu xe bus di Cam chay toc do cao lam...

    ReplyDelete
  2. em muốn đi uống cafe với cô quá. sẵn hát cho cô nghe luôn :">

    ReplyDelete
  3. em cũng ko có hè cô ơi. chưa bao giờ mà mùa hè em ngập tràn bài vở và công việc như năm nay. nhiều lúc stress lắm. dấu hiệu stress đầy trên facebook, mà cũng ngại ko đem qua đây. chỉ đem qua những cảm xúc đẹp thôi :)

    ReplyDelete
  4. @Deanpham: dạ vâng. ( anh nói giống ba em ghê :D, lúc về, ba em cũng nói y chang thế =)) Thực ra thì, bus ở đâu nó cũng ẩu. :D Mà chắc ở ngoại ô nhiều xe lớn hơn nên em cũng chạy có vẻ đàng hoàng hơn :D

    @Minh : uhm, vậy thì em càng phải bớt tham công tiếc việc đi, như hồi trước cô cũng cmt em đấy, nét mặt em hay thể hiện sự căng thẳng, chắc vì em hay ôm đồm nhiều thứ quá :<, ráng điều chỉnh lại, ưu tiên tham gia một số cái nào quan trọng và chọn lọc nhất thôi em ;)

    ReplyDelete

Blog Contents by Date

TOPICS

...