Saturday, July 2, 2011

Chuột qua đường

Tối nay, trên đường về nhà, gần sắp đến nhà rồi, thấy một con chuột cống xấu xí xù xì xa xa trước đầu xe. Tất nhiên phản xạ là mình tránh nó ngay từ xa. Nhưng nhớ mãi cái bộ dạng của nó lúc đó. Rất tội nghiệp.

Trên đường phố mình đi bao nhiêu năm qua, gần như hôm nào trên đường cũng gặp phải xác chuột, từ tanh bành đỏ loẹm máu phải lo mau nhìn đi chỗ khác cho đến những cái xác nằm khô bẹp dẹt lét xám hếu như một xác giấy cói. Mình luôn lo chạy nhanh để gạt khỏi đầu cho mau những hình ảnh đó.

Nhưng lần này, chạy về nhà rồi mình vẫn còn nhớ bộ dạng của con chuột qua đường kia .Lúc mình vụt qua, mình mới ngờ ngợ ... Chắc là lần đầu tiên mình thấy một con chuột qua đường mà chậm rãi và điềm tĩnh như vậy. Nó đứng yên lính nhính chậm từng bước, gần như đứng sững lại. Nó không hoảng loạn chạy đâm lủi phóng líu chíu mù quáng giữa dòng xe. Ở nó, mình thấy một sự cố gắng, suy nghĩ, và không muốn phó mặc buông xuôi.  Có lẽ nó đã là một con chuột già khôn ngoan chịu quan sát, dù ánh mắt sợ hãi của nó thoáng qua cũng có thể nhìn thấy được.

Tránh nó và chạy tiếp, mình đã không dám quay đầu lại. Chẳng biết rằng nó có được toàn mạng qua đến nơi mà nó muốn đến hay không… Bé nhỏ, và nó càng cô độc, rủi ro giữa đường phố nhập nhoạng, đèn đêm u mờ. Giữa con đường loạn túa dòng xe chạy, liệu có nhiều người nhìn thấy nó? Nó khôn ngoan, nhưng dù sao, nó vẫn chỉ là một con chuột đang co ro gần như bất lực giữa những làn xe đêm lạnh lùng. Có run sợ không giữa mong manh sự sống và cái chết…

Trong cuộc đời này, có những phút đứng tim, khó khăn, cô độc, và lạc lõng, chơ vơ như thế. Một con chuột mà còn đáng nể bởi nó biết bình tĩnh, quả cảm, chấp nhận khó khăn và cố gắng bước đi hết sức mình. Nó còn biết can đảm để đi đến được nơi mà NÓ MUỐN ĐẾN, gặp được đồng loại hay những gì mà nó muốn gặp. Nó không may mắn khi sinh ra làm kiếp chuột, nhưng trong kiếp chuột, nó vẫn muốn vượt lên khó khăn và chiến thắng số phận …

Con người không phải ai cũng được can đảm như vậy, mấy ai dám vững lòng, dám sống, dám đối mặt với trở ngại, dám hành động và dám nghĩ cách để đi đến với những gì họ thật sự yêu thương và muốn có hơn là tìm lí do lẩn tránh, thoái thác. Mấy ai dám nghĩ dám làm,  và đủ kiên nhẫn, đủ nghị lực như con chuột kia.
Mà hình như, con chuột đó nếu chịu khó chờ tới nửa đêm thì chắc là mọi việc sẽ dễ dàng hơn cho nó.
:(

Nghị lực, điềm tĩnh, không vội nản chí, và đừng mù quáng.


Entry written on June 21, 2011

1 comment:

  1. Chỉ một hình ảnh thôi mà cũng gợi lên nhiều đáng phải suy nghĩ. Vẻ đẹp của cuộc sống luôn hiện diện xung quanh mình, chỉ có điều mình có nhạy bén để nhận ra được hay không. Cô giáo thật đa cảm và có cái nhìn cuộc sống rất sâu sắc.

    ReplyDelete

Blog Contents by Date

TOPICS

...