Trưa
Lâu rồi mới có được một ngày nghỉ trưa. Nằm ngủ bù cho mấy tuần dài vừa qua vất vả bận bịu, thức khuya dậy sớm. Những giấc ngủ nặng nhọc.
Nằm đó, đến khi nghe mấy bản hòa tấu mẹ mở lại phải nhanh chóng nhỏm khỏi giường, vì nước mắt đã chảy dài. Con chó bông trắng mình nằm ôm bên cạnh bây giờ đã ngả vàng, bị rơi mất cái nơ, sứt chân, bung chỉ, người mua nó cũng không còn là người ngày xưa, nhưng mình vẫn ôm nó mỗi khi ngủ…, dù có những ngày, mình đã muốn cất nó đi cho đỡ đau lòng và tổn thương. Nó biết mình thương nó bao nhiêu, và mình biết nó cũng thương mình biết bao nhiêu...
Từ bao giờ, đã thành một phản xạ, mỗi khi buồn, mình lại càng nhanh nhỏm dậy và đi làm việc khác, hoặc tìm cách sắp xếp lại những mớ vương vấn trong đầu… Đôi khi mình thấy mệt mỏi khi việc này cứ tái diễn, nhưng không có cách khác. Nó như vậy đó. Trong kể cả những ngày bận bịu, trong kể cả những lúc mình cười vui vẻ, lúc ủ rũ hay lúc khó khăn, những yêu thương đó vẫn ẩn ở bên trong rất gần và như chưa một ngày nào rời xa mình. Những điều nhỏ bé bình thường nhất hằng ngày đều gợi nhớ đến bao điều, từ cái chuyện điện thọai, âm nhạc, viết chữ, report, sôcôla, hay kể cả chuyện mình hâm mộ ai, hay khi đọc mấy tin nhắn tình cảm của những người khác gửi cho mình, tất cả rồi lại thật tự nhiên đều dẫn nỗi nhớ của mình đến chỉ một người… Nhưng nhớ là nhớ, thực tại là thực tại, nhiều khi không thể ngăn những tình cảm và nỗi nhớ đó nhưng rồi mình cũng ý thức phải tự dừng lại, tự nhắc nhở, tự nhớ tới thực tại, tự nhìn thẳng sự thật, tự đau, tự thấy không xứng đáng, tự trở về với quan điểm hiện tại của mình, và rồi mình đi làm việc khác. Có những vết thương sâu và thật đau, nó vẫn ở đó nhưng tốt hơn là không nhắc tới và không để ý nhiều đến nó, cứ hãy cố gắng, hiểu và thông cảm cho nó, và chỉ vậy thôi, trong im lặng, và tập trung làm việc. Nếu có một điều kỳ diệu nào đó có thể chữa lành nó thì tốt. Mà nếu không thì mình cũng vẫn là mình, và độc lập.
Mình chỉ cảm nhận rằng, thật ra, trong cuộc đời vô thường này, có những điều mãi là bất biến, sẽ vẫn mãi mãi là như vậy…
Tối
Buổi tối, lâu rồi mới lại có giây phút nghỉ ngơi này, đọc mấy bài viết của mấy đứa bạn trên đây, tự dưng cười :P. Cười vì đọc hết mấy entry thấy ai cũng đang bị khủng hoảng haha , đừng vội chửi mình ác độc, mình chưa nói hết :">, mình thấy ai cũng vừa bị khủng hoảng, nhưng ai rồi cũng đều đang tự nhắn nhủ với bản thân rằng, phải yêu thương bản thân nhiều hơn. Mình cũng thế.
Mình viết nhiều, nhưng thường ít up lên đây , cũng lại vì nhiều lí do (câu này quen :D). Dạo gần đây thì vì ko có nhiều thời gian, hoặc lười giải thích, tường thuật (dạo này nhiều chuỵện hay ho nhưng để coi rảnh thì viết, hông thì thôi, vì viết chả khi nào được ngắn gọn mà đầy đủ, chỉ có tự mình biết tự mình nhớ là đầy đủ nhất và nhanh gọn nhất thôi ^^) Hoặc nhiều khi, tranh thủ viết rồi để rảnh up lên sau nhưng mới sáng đó thế này, đến chiều tối mình đã lại cảm thấy khác, giống như Dương tối nay bảo là, thấy mình như con tắc kè bông, con nít và đổi đề tài xọach loạch xọach :P. Ờ, ý em nó chê mình :D, nhưng mình thì không thấy đó là chê mà rất đồng tình và thích cách so sánh đó là đằng khác ;;> , hình ảnh rất rực rỡ và xinh đẹp =)). Đùa chứ, vì càng ngày, tự thân mình càng nhận thấy mình đúng là tắc kè đổi màu thật. Lúc thì nồng nhiệt, lúc thì lạnh lùng, lúc thì cười nhiều và xinh như một trái đào (haha, nhìn vào gương thấy thế nên nói thế :D), lúc thì nhìn lạnh giá như một tảng băng hay một bà cô khó gần, lúc thì khép kín, lúc thì cởi mở, lúc thì lặng lẽ, lúc thì sôi nổi, lúc thì mạnh mẽ, lúc thì mềm yếu, lúc thì truyền thống, lúc thì hiện đại, lúc thì yêu thương, lúc thì cứng rắn, lúc thì lãng mạn, lúc thì thực tế... Nhưng những thứ chính mình nhận ra có vẻ trái ngược đó lâu ngày mình lại thấy chúng rất thống nhất trong mình. Mình đa dạng, giàu có và phong phú :P, bây giờ mình tự hào vì điều đó hơn là khó chịu với nó.
Tối nay trong lúc ngồi học mới nói chuyện với em Huy, thế là lại nhắc tới cấp 3 và - - . Hầu như hôm nào cũng có mặt trong tất cả những việc gì mình làm, từ những việc nhỏ bé nhất hằng ngày, từ việc mua đồ, ăn uống từ trong giấc ngủ, cho đến trong câu chuyện với những người mình gặp… Hay như hôm trước lâu ngày gặp chị T, không ngờ chị ấy còn nhớ, hỏi thăm và còn bảo 2 người nhìn giống nhau. Chuyển đề tài, hôm nay vui vì có em P khen mình đẹp hiện đại . Haha, sao mà vui thế :D Em ấy thật đã xinh xắn lại còn rất biết nhận xét nữa chứ haha. Mình cứ bị bà chị trong phòng TA trước h kêu là đẹp cổ điển, đẹp buồn này nọ. Nay mới có người khen chân thành :D là mình đẹp theo kiểu nhìn vào là tóat lên sự hiện đại, thấy thật hợp ý mình hahaha :D.
Hình như cả entry mình toàn nói "tản mạn" :P. Thật ra, mục đích ban đầu vì lâu quá không update gì nên cũng muốn update cái gì đó ^^.
Để copy cái đọan tóm tắt tháng 6 viết tối hôm qua Ai mà đọc hết entry này chứng tỏ là nhớ mình lắm lắm mới đủ kiên nhẫn ngồi đọc hết được :))
Tóm tắt tháng 6
Nhìn chung, tháng 6 vừa qua là những ngày hè không đi chơi nhưng có những cơ hội và niềm vui, có những chuyện mới và có những chuyện cũ rích, và nhiều chuyện dở khóc dở cười. Tóm gọn chung chung, kể ra thì nhiều quá.
Mình hông thích khoe. Mình hay than hơn :">. Sau đây update thì hiện tại và than 1 chút cho vui :D:
- Làm một số thứ, không rực rỡ, nhưng cũng tạm ok.
- Đã cắt + nhuộm tóc
- Đã đổi điện thoại (ôi một câu chuyện dài, đến việc mình đổi điện thoại mà nó cũng là một câu chuyện, là một chuỗi cười ra nước mắt, nhiêu khê, ly kỳ, và rõ ràng là một cái duyên. Càng trục trặc khó khăn, càng thấy cái duyên rõ ràng đó, càng thấy quý nó hơn, chắc chưa ai gặp chuyện như mình như thế ^^)
- Có thêm kinh nghiệm và hiểu hơn về việc đi dạy, có lập trường và một số quan điểm cá nhân
- Laptop đang bình thường đùng một cái ngay khi cần nó tha thiết, nó ko chạy à pin hư. Rồi gặp thêm trục trặc đến h vẫn ko hiểu về mạng. Cùng 1 đường dây, kết nối desktop ok, laptop ko ok. Cùng 1 laptop đem cắm nhà khác ok, về nhà cắm ko ok. Sau lại đến frozen, hư đầu đọc CD, bay qua desktop, the same, hư đầu đọc CD luôn. Đem đi cài lại mới. Cài hì hụi lại mấy cái phần mềm điệu hạnh trang trí desktop của mình và sung sướng vì tốc độ nó cải thiện ko bao lâu thì bị virus ức chế kinh khủng. Mình nghĩ tại cái bữa mạng trong trường ko hoạt động, máy in năn nỉ nhờ in ko được, phải lần lụi chép usb ra ngoài in. Mấy bữa nay, cái vụ hành chính giấy tờ hành mình chưa đủ, cái virus nó lại cộng hưởng thêm vô thật bi đát, cái khổ là con virus đó nó chặn tất mấy chương trình quét virus và không cho download hay truy cập phần mềm nào có chữ virus, malware, spyware, remove, detect v.v.. H chỉ có cách cài lại máy một lần nữa T_T. Thiệt, đã đang bận rộn nhiều thứ lại gặp đủ chuyện làm mất thời gian đấy thật khó chịu. Mà thật vui là hôm nay, nhiều thứ đã gần xong. Thật là may mắn. Tóm lại nãy h mình viết gì chắc chả ai hiểu đâu. Mà lại cái câu cũ xì : thôi không cần phải hiểu. Mình ghi mình nhớ và mình biết thế là ok.
- Vừa gần hết bịnh. Mấy bữa thức khuya dậy sớm quá sốt nằm một chỗ.
- Bầm dập. Té xe. Tội nghiệp cái xe về méo xệch chân thắng và gương. Người mình thì chân tay tụ máu bầm mấy cục bự. Cũng may là bữa đó mặc suit, ko là không phải máu bầm mà là sứt da chảy máu rồi :P
Còn nhiều chuyện khác ^^ Vui có, không vui có, bình thường có :P.
Nhìn chung, tháng 6 vừa qua eventful. Tháng 6 không đẹp mơ màng, ko là những ngày hè êm ả. Có những ngày thiếu ngủ mặt mũi nhìn thật te, lại gặp thêm mấy vụ kia này nọ. Nhưng là những ngày , nhìn lại, mình thấy may mắn and be blessed. Là những ngày mình được đi trên con đường quen quen lạ lạ, gặp sâu bọ, gai cỏ, gió bụi liên hồi, mà rồi cũng đã vừa đi qua. Không tiếc vì những gì đã làm trong tháng 6 vừa qua. Hiểu được một số điều, suy nghĩ đầy đủ, lớn hơn một chút, có một số kỷ niệm và thấy đó là những ngày ý nghĩa. Và tháng 7 sắp tới cũng có nhiều việc cần làm. Trước mắt là phải đi gác thi đại học 2 đợt, rồi sự nghiệp hướng dẫn, dạy dỗ giúp đỡ người quen :P, và thêm là đám cưới ông anh họ. Mình lại sắp đi bưng quả đây :D. Người ta nói đi bưng quả mất duyên, ở giá này nọ v.v. nhưng mình thì nghĩ đó là làm việc tốt ^^. (sắp thành bưng quả chuyên nghiệp rồi, thật ra cũng thiệt khổ, đám cưới ai cũng kêu bưng T_T) Thôi kệ. Mình cứ làm việc tốt. Có người yêu tốt thì tốt. Ko có thì thôi, sống 1 mình cũng khỏe. ^^
Cái phần tóm tắt trên viết khuya hôm qua cũng không có suy nghĩ chọn lọc nhiều :D
Thôi đi ngủ, mai phải dậy sớm. Hôm nay up tới 2 entry. 1 cái viết từ chục ngày trước, 1 cái này thì là gộp 3 cái entry. Mà 3 cái viết tùm lum ko nữa chứ :">. Thật dữ dội =)) Nói chung, lâu lâu viết đại khái chung chung và thoải mái cho vui thôi ^^ Tóm lại h đi ngủ ^^
_______
Update tiếp T_T
July 5, 2011
Chỉ tóm tắt 2 bữa nay, sao mà xui thế! Xui một cách đau đớn và oan uổng :((((((((((( Một lúc một chùm chuyện xui xẻo nó xảy đến. Lại còn phát hiện ra thêm bị mất chưa gì đã 500k một cách vô tội vạ nữa :(( Sao mà bị cái gì đâu ko aaaaaaaaaa :<. Xui ơi, quậy t bây nhiêu lâu và bấy nhiêu nhiều đó đủ rồi, đi chỗ khác lẹ giùm t đi ! BB mày!
Up tấm hình xả xui coi T_T :P
Share with you
ReplyDeletecô bưng quả chắc đẹp lắm :-? :"> :-D
ReplyDelete:D hồi cuối năm ngoái cô cũng bưng giùm 1 cô giáo trong BM rồi á, mà cái này là bưng quả chứ có phải làm cô dâu đâu mà đẹp em :D , à, mà ko, thì nói chung cũng... đẹp đẹp như bình thường thôi =)) Mà kế hoạch thay đổi rồi, sắp tới cô ngồi tiếp tân giữ thùng tiền chứ ko bưng quả nữa, bưng quả phải về Châu Đốc đi 2 ngày lại xa quá ba c ko cho :P. Ngồi tiếp tân thì lần này chắc lần thứ 3 rồi :"P
ReplyDeletecô mà ngồi tiếp tân thì chắc thùng tiền sẽ đầy luôn áh cô^^
ReplyDeletedạo này lâu quá không thấy cô update em tưởng cô đang du hí ở nơi nào rùi chứ :-D
cũng muốn lắm, mà đâu được thảnh thơi vậy đâu em :P Bữa NTrang gửi offline hỏi cô, rồi kể là em đồn là cô mất tích rồi thành ra rảnh tay được 1 chút là phải bay ngay lên nói cái gì đó liền để xua tin đồn thất thiệt từ em nè :">
ReplyDeletehihi, mà cô có coi thi không cô? bữa có bạn đồn năm ngoái cô coi thi làm mất bạn không tập trung làm bài được ;))
ReplyDeletecó coi thi chứ em :< , nh nỗi niềm đằng sau :P.
ReplyDeleteXác nhận tin đồn là năm ngoái & năm nào cũng phải đi gác thi, còn đính chính vế sau nha, cô luôn tạo đk tốt nhất cho mấy em làm bài mà, ai đồn thất thiệt quá T_T