Tuesday, April 23, 2019

Mùa hoa anh đào


Một entry dài,
dài theo mùa hoa anh đào 


Có lẽ quá cũ khi nói đến hoa anh đào là nhắc đến "Mùa xuân sang có hoa anh đào, màu hoa tôi trót yêu từ lâu..." - cái bài hát xưa rích từ thời con nít, hay nhưng buồn, buồn nên mình rất hiếm khi nghe, và rất ít khi hát. Nhưng khi xuân về, nhìn những cây anh đào nở hoa thắm một góc trời, mấy câu hát cũ lại vẩn vơ. Lâu quá rồi, xem lại lyrics, từng chữ từng lời trong bài hát quen thuộc dường như qua thời gian đã bớt uỷ mị đi, mà lại trở nên xúc động, và ý nghĩa. Dù chỉ thấy hoa anh đào nở vài năm gần đây, chưa từng, và cũng không muốn lưu dấu kỷ niệm tình yêu buồn nào về hoa anh đào, nhưng những "niềm tâm tư khép kín trong lòng" , "dù nói không nên lời" mà nhạc sĩ nói đến trong bài hát, có lẽ, mình thấu hiểu.

Nhiều ngày đi ngang qua, tận mắt dõi theo những gốc anh đào từ ngày cây còn khẳng khiu trơ cành, đến ngày kết nụ, đến lúc vung hoa nở rộ bừng sáng lung linh cả góc trời, đến lúc những cánh hoa mơ màng thả hồn dạt trôi theo gió rồi vương đậu lên cửa kiếng xe, đến khi hoa ướt đẫm, hiu hắt sau cơn mưa, đến lúc cây rũ trụi những bông hoa cuối mùa và lá xanh ngày càng dày thế chỗ...., mình thấy đúng thật, mùa hoa anh đào đẹp, nhưng phơn phớt buồn, và ai nếu lỡ nhớ đến cái bài hát xưa cũ kia thì càng dễ thấy lòng mênh mang.


Cùng là anh đào, nhưng mình tách entry ra 2 phần : hoa anh đào nổi tiếng mà mọi người hay ngắm (hình như cũng có trái nhỏ, nhưng trái không ngon, chỉ có chim thích ăn);  và hoa anh đào mà sau này sẽ đậu thành trái ngọt sweet cherries mình hay ăn. Ngắn gọn thì: cherry loại để ngắm hoa, và cherry loại để lấy quả.




Đầu tiên là về cherry để ngắm hoa   flowering cherry 

2018

Thực ra, mình đã có chút thờ ơ. Nhớ mùa xuân đầu, khi hoa mận, hoa mơ, hoa lê, hoa đào, hoa vân vân... nở rộ ngọt ngào như kem rơi trên những tán cây ven đường, mình cũng tò mò, đó có phải hoa anh đào không. Không phải. Thế rồi thôi. Từ sau đó, mình không kỳ vọng, cũng chưa từng có cuộc săn đuổi ráo riết nào để tìm ngắm loài hoa anh đào nổi tiếng.
Nhưng khi không tìm thì hoa anh đào lại tự đến với mình, thật tự nhiên, nhẹ nhàng - những khoảng hoa trải lải rải bình yên, dịu dàng trên những con đường mình thường đi qua, hay tình cờ đi qua. Thấy hoa gì nở ngập tràn đẹp quá, cũng ngờ ngợ, cũng không vội nghĩ là hoa anh đào, nhưng à, hoá ra đây đúng là hoa anh đào thật. Và chỉ vậy thôi...
Chỉ vậy thôi, nhưng may mắn sao, cảm ơn những người trồng hoa, mình cũng được ngắm nhiều loại hoa anh đào khác nhau, từ màu trắng lớt phớt hồng, đến hồng nhẹ, hồng phai, hồng thắm...;  từ cánh đơn ít cánh, đến cánh cúc chen chúc nhau; rồi cánh tròn, cánh thon...; và hứng thú nhất là weeping tree - loài anh đào có nhánh hoa buông rơi lũ rũ, yểu điệu. Người ta gọi là weeping cherry vì những nhành hoa lơi rơi như những chuỗi nước mắt, nhưng mình không thích nghĩ như vậy, vì như vậy, sẽ rất buồn, nên mình thích cách gọi cây dwarf weeping tree là những fountain - những vòi nước phun ra hoa, còn những cây cao thì như những tán dù - những tán dù che chở bung đầy những màn dây hoa lướt thướt...  Những cây weeping tree mình gặp được ở đây tất nhiên nhỏ bé, nhưng vẫn rất dễ thương, và nhiêu đó đã đủ để trong mình lủng lẳng một niềm vui nho nhỏ, pha chút bất ngờ ^_^. Cảm giác đứng dưới gốc anh đào, ngước nhìn lên những tán hoa xoè rộng rung rinh, buông hương thoang thoảng, cảm giác dễ chịu, và có chút mông lung...

Nhớ lúc vừa xuân, khi những cây hoa đầu tiên bừng nở, giữa lúc lòng vẩn vơ, mình cũng ngẫu hứng đi theo hướng khoảng hoa đang nở hoành tráng, say sưa từ đằng xa - những bóng hoa rất đẹp, tô thắm con đường mình đi qua dù chỉ lẩn khuất xa xa sau những bức tường. Chạy vòng, rồi lần mò, rồi rẽ vào sâu hơn những con đường lạ, tìm ra, dừng lại, nhìn ngắm, trầm trồ, đến gần càng thấy cây hoa nở đẹp mê ly, hoa chi chít phủ kín cả khoảng trời, nhưng cũng khi đến gần, mình nhận ra, cái hoa mà mình tưởng là anh đào đó lại không phải hoa anh đào :). Nhiều thứ vẫn hay như vậy. Lúc không đi tìm thì hoa anh đào tự xuất hiện. Còn lúc mình muốn đi theo và đinh ninh rằng đó là hoa anh đào thì thực ra lại không như mình nghĩ. Mà vậy chủ đích của mình khi tìm theo những bóng hoa đằng xa là vì muốn ngắm hoa, hay vì lòng mong đó là hoa anh đào? :) Chỉ biết rằng, mình đã không thất vọng khi ngẫu hứng chạy theo cảm xúc. Dù đó không phải anh đào, hoa vẫn đúng thật dễ thương, và ngọt ngào như những gì mình trông đợi. Không lâu sau, hoa tàn.

Mình nghĩ đây là crabapples. Hoa nở chi chít nhiều, đẹp mê say. 
Hình mình chụp vội bằng điện thoại nên không đẹp như ở ngoài.



Còn đây mới là hoa anh đào, những bông hoa lải rải  
ở những nơi mình tình cờ đi qua ...



hoa màu trắng ... phớt hồng...
 hoa cánh đơn...hoa cánh mỏng...



weeping cherry, nhưng mình thích cách gọi là fountain cherry hơn. 
Hoa nhỏ nhưng rất thơm

hoa màu hồng phấn ngọt ngào... hoa cánh thuôn...

hoa màu hồng thắm... cánh cúc chen chúc nhau...
- Kwanzan Cherry

Không chỉ là niềm tự hào, mang nhiều ý nghĩa riêng đối với người Nhật, hoa anh đào còn dành tặng vẻ đẹp và gửi gắm nhiều triết lý ý nghĩa cho mọi người về bản chất ngắn ngủi, qua nhanh chóng tàn của cuộc đời, về những vô thường và vẻ đẹp trong cuộc sống.  Mình nghĩ, ai ngắm hoa rồi cũng sẽ thấy muốn sống tử tế hơn, quý trọng hơn, yêu thương hơn những gì đẹp đẽ mà hiện tại và cuộc đời ban tặng..., "Chuyện đời như một giấc chiêm bao mà thôi...", "... Bụi thời gian cuốn trôi về đâu? ..." - Mọi thứ trong cuộc đời phù du là vậy nên muốn giữ mình xa khỏi những sân si, nhỏ nhen, so đo thực dụng, chỉ muốn sống hiền lành, như hoa kia, luôn say mê, nhưng khiêm nhường, và có khí phách, khẳng khái một chút. Giữa những bộn bề, chông chênh, mệt mỏi, càng phải học giữ cho tâm hồn được thanh nhã, bình yên...

Hoa anh đào nói riêng, và tất cả blossoms nói chung (cả mùa hoa mận, hoa táo, hoa lê, hoa đào, hoa v.v....), đều chỉ rộ nở đẹp nhất vào một khoảng thời gian ngắn, rồi thì lìa cành rơi rụng hết, đến khi cây chỉ còn lá, chẳng còn ai đoái hoài. Đối với những mùa hoa nở từ cây cho quả... thì hoa rụng rồi sẽ còn bước tiếp theo là đơm quả, nên hoa ấy có rụng, vẫn còn chờ mùa trái chín theo sau. Nhưng với những cây hoa sống chỉ để cho hoa này, trút hết cả ruột gan tâm can ra để nở tặng những mùa hoa rồi thì tàn phai, đổ rụng hết đi, cái cảm giác đổ rụng đó nó tan tác hơn nhiều, vì một khi hoa rụng, là đã hết.

Viết tới đây, tự dưng nhớ tới câu nói mà mình từng đọc loáng thoáng ở đâu đó, đại ý rất "ngôn tình" rằng: tình yêu, ví nhưng những cái cây, không nhất thiết phải cho trái ngọt, chỉ cần cho hoa; chỉ cần được nhìn ngắm những đoá hoa tình yêu nở rực rỡ, say sưa một lần trong đời cũng đã là hạnh phúc...  Ừ, có lẽ là vậy, có những cây chỉ ra hoa cũng đã là rất quý, may mắn có được những đẹp đẽ, mê say khó quên một lần trong đời cũng đã là một may mắn và hạnh phúc không có gì phải nuối tiếc. Nhất là, nếu đã hết lòng trọn vẹn yêu thương và đi đến tận cùng của tận cùng để có thể giữ cho mùa hoa nở đẹp thì càng đúng là không có gì phải hối tiếc. Chỉ là, nếu giữa lúc cây còn có thể nở hoa, vẫn còn sống rất tươi tốt, rễ vẫn còn bắt rất sâu, vẫn còn ôm trong lòng những mùa hoa sau mà lại bị đau đớn đốn bỏ mang theo đầy những mầm hoa chưa được nở thì khó tránh những ngậm ngùi... Trách sao người trong bài hát kia lại không bâng khuâng nhớ mãi những tình cảm đẹp từng có nhưng đã rụng rơi và bay đi mất theo những mùa hoa anh đào.
Những cây anh đào ra hoa, hoa nở rồi rụng là lẽ tất nhiên. Cái cảm giác man mác khi nhìn hoa anh đào tàn rụng cũng chỉ là thoảng qua, vì khác với nhiều thứ khác rất khó tìm lại trong cuộc đời, mình biết, năm sau, những mùa hoa anh đào kia sẽ vẫn còn trở lại.



 Hình dưới này là hình mình chụp 2018, còn nhớ năm ngoái mình ghi caption là:

Hoa vẫn đẹp trong buổi chiều gió lộng,
Hoa vẫn hồng trong ánh mắt ưu tư






 Còn phía dưới đây là vài hình năm nay.






Bây giờ, viết tiếp 2 câu thơ nữa ghép vào 2 câu năm trước 


Hoa vẫn đẹp trong buổi chiều gió lộng,
Hoa vẫn hồng trong ánh mắt ưu tư
Tự hẹn lòng ngày sau còn trở lại
Cánh hoa nồng rơi luyến bước chân ai 






 Tiếp theo dưới đây là về hoa của  fruit cherry - cherry để lấy quả (nhưng hoa cũng rất đẹp)






Đây là những bông hoa sau này cho trái cherry.



Trên mảnh vườn tĩnh lặng lạc giữa lòng thành phố, mớ cỏ dại còn lấm tấm chút hoa vàng,  hàng hàng cây cherry đơm hoa trắng xoá, rải cánh anh đào bay mơ màng thiệt lãng mạn, thần tiên. ^_^


Mình biết rõ đây là fruit cherry vì mình vẫn hay đi ngang qua, từ những ngày còn thấy trái cherry treo đỏ trong vườn. Ngay giữa phố sá tấp nập, xung quanh toàn nhà cửa, đô thị, lại lọt thỏm một mảnh vườn quê cũ chưa bị bán đi. Chủ vườn có lẽ là người yêu thương cây trái hay muốn lưu giữ kỷ niệm gì đó quý giá lắm với mảnh vườn anh đào này nên mặc cho giá đất bay area đắt đỏ, vẫn giữ đất và chịu khó chăm cây... Cảm thấy vui vui và quý quý, vì không biết khu vườn giữa lòng thành phố này liệu sẽ còn giữ đó được bao lâu...

Mảnh vườn này, khi cherry vẫn còn trơ cành ngủ đông, hoa dại đã rúc rích nở, nở vàng, rồi vàng rực. Mỗi khi chạy ngang qua, mình hay ngắm hoa dại, và tiện thể xem hoa anh đào đã nở chưa. Cũng khá lâu sau, một cây cherry chợt bừng nở hoa. Màu hoa trắng từ một cây dần lan sang những cây khác còn trơ trụi xung quanh, và rồi cũng đến ngày, cả vườn trôi lãng đãng, rộn ràng trong hoa trắng.
Trên cây, hoa nở ngợp trắng xoá. Dưới đất, lấm tấm mớ cỏ dại hoa vàng. Giữa không trung, cánh anh đào bay lất phất theo gió. Mình tin rằng ai đi ngang qua, dù đang vội vã, trong đôi ba giây cũng thầm muốn được ngừng lại trước khu vườn thênh thang ngập trong hoa trắng này. Khoảnh khắc những cánh hoa mơ màng thả mặc theo gió bay tràn cả ra đường lớn, vờn thổi rồi đậu trước cửa kiếng xe thật lãng mạn. Có một lần, emergency dừng lại chụp vội đôi ba tấm hình. Và đó là sự tranh thủ thật đúng đắn, vì sau đó, vào cái ngày tiện hơn, ngày mà mình hẹn với lòng sẽ quay lại và chụp những bức hình này, thì khi đó, người ta đã phát hoang hết đám cỏ dại, chỉ còn đất và ít cỏ khô, hoa thì đã rụng quá nhiều, nhường chỗ cho lá xanh đâm tược.
Mấy bức ảnh này tuy không chụp lại thời điểm vườn nở hoa đẹp nhất, nhưng vẫn còn đẹp. Ngay hôm sau, trời mưa ảm đạm, đi ngang thấy đầm đìa hoa rụng. Mà cũng không sao, hoa cherry này dù có rụng cũng không phải là kết thúc, vì hoa tàn để còn kết trái, mùa những trái cherry ngon ngọt lại đang sắp quay về, và cả mùa hoa nữa, rồi cũng sẽ quay về, vào năm sau...






Mới ngày nào còn vẩn vơ "Gió xuân đến bao giờ, Ngỡ như bước chân ai qua thềm hay là mơ?..." mà nhoáng cái, mùa hoa anh đào cũng đã gần khép lại.

Ở một nơi vốn dĩ không phải là xứ sở hoa anh đào, nhưng may sao, có chút duyên mỗi ngày được nhìn ngắm, và đi qua mùa hoa anh đào nho nhỏ -  mùa hoa kín kẽ, nhẹ nhàng, tuy không rợn ngợp đến bao phủ, nâng bổng cả thành phố, nhưng cũng đủ để rải nhẹ vào lòng mình những cảm xúc đẹp, và điểm thêm trong mình một vài ước mơ ...



Những cụm mây hoa dịu dàng, thơ mộng, đôi lúc lôi trôi, la đà như muốn xoá mờ đi ranh giới giữa thực và mơ, giữa hiện tại và cổ tích, giữa nỗi buồn và niềm vui ... Bất giác thấy lòng mình cũng lãng đãng, bồng bềnh, vài câu hát lại lăn tăn như những cánh anh đào vẫn còn lơi rơi, vương nán lại. Mà mùa hoa anh đào đâu đã vội tàn. Nhiều hàng hoa nở muộn vẫn đang duyên dáng, say sưa, cố gắng nối cho mùa hoa anh đào được dài thêm, dài thêm chút nữa... Những cụm hoa nở trễ cuối mùa vẫn đẹp, đẹp một nét đẹp khác, thầm lặng hơn, đằm thắm hơn, và dường như cũng mong manh hơn những cụm hoa đầu mùa vốn dĩ đã mong manh ...

Mùa hoa anh đào cũng đã sắp phôi pha. Nhưng thôi có gì đâu, khác với nhiều thứ khác chỉ đến một lần trong đời, mình biết, năm sau mùa hoa anh đào sẽ vẫn còn ghé lại... :)




"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."

Read Full Post

Saturday, April 6, 2019

Những ký ức cũ nhàu



Hình gần đây. Rồi một ngày, những ký ức vẫn còn tươi mới này cũng sẽ trở thành những điều xưa cũ, cũng sẽ nhàu đi... nhưng sẽ mãi là những ký ức đẹp mà mình luôn yêu thương, và quý trọng  -  ... quý trọng cũng như đối với những gì mà mình nhắc đến trong bài thơ bên dưới, một bài thơ viết cũng gần đây.

Không rõ từ bao giờ, đã có một dòng cảm xúc luôn chảy khiến mình trở nên dễ xúc động hơn, không thể nói, không dễ viết, không thích nói, không muốn viết, nhưng lại dễ viết mấy bài thơ. Trước nay mình không giỏi làm thơ, cũng ít khi có ý định viết. Không muốn lãng phí thời gian vào những gì viển vông, vô nghĩa. Nhưng những bài thơ này - không viển vông, không vô nghĩa - chúng cứ theo cảm xúc tự tìm đến. Nhiều khi cứ để nó trôi đi và không ghi lại gì, nhưng mỗi khi đọc lại những bài thơ mình đã từng viết ra, lại cảm thấy rất trân trọng, vì thơ thật sự là một điều gì đó rất đẹp, rất kỳ lạ, cũng như những đoá hoa không hiểu vì sao vẫn có thể nở thật đẹp từ một tâm hồn nhiều u uẩn. Cảm thấy thơ như một món quà mà mình may mắn được ban tặng từ chính những cảm xúc vui buồn mà mình đã đi qua.

Vậy đây, thêm một bài thơ. Một bài thơ viết cho những gì đã cũ - cũ nhàu hoặc vì nó đã xa lắm, xa lắc xa lơ rồi, hoặc vì tình cảm và nỗi nhớ đã làm cho mọi thứ trở nên nhoè, và nhàu hết đi ...




Những ký ức cũ nhàu

Những ký ức cũ nhàu
Năm tháng ngỡ phai màu
Ngọn đèn dầu le lói
Khói thở màu lem nhem

Những ký ức cũ nhàu
Cứ tưởng đã phai màu
Lá trầu xanh vôi đỏ
Thuở nhỏ bà hay têm

Những ký ức cũ nhàu
Thơm lắm chậu hoa màu,
Giậu mồng tơi chuỗi tím...
Mướt góc vườn năm xưa

Những ký ức cũ nhàu
Tin truyện cổ, phép màu
Tìm bổ đôi hạt thị,
Cô Tấm hiền ở đâu?

Những ký ức cũ nhàu
Đâu đã vội phai màu
Tiếng rao nghèo vắt vẻo
Khắp nẻo đường hẻm sâu

"Mài dao!! Mài kéo!!"
"Bò bía đâyyyy"
"Ai bánh tráng kẹo hông"
Đám con nít: "...Không có tiền thì không có kem" :p

Những ký ức cũ nhàu
Xoay xoay những quả cầu,
Nhớ cậu em hàng xóm
Thích chơi cùng chị Thy

Những ký ức cũ nhàu
Ươm cảm xúc đủ màu
Cười có thời lớp học,
Kế nhà làm mắm tôm !

Những ký ức cũ nhàu
Vẫn náu đậu nơi nào
Dẫu không còn ở đó,
Những mái nhà tuổi thơ

Những ký ức cũ nhàu
Nuôi đứa trẻ năm nào
Lớn lên cùng năm tháng
Những tháng ngày trong veo...


Những ký ức cũ nhàu
Vương hơi ấm ngọt ngào
Thương tiếng cười hiền hậu
Của bao người thân yêu...

Những ký ức cũ nhàu
Nghe đâu đó thì thào
Câu chuyện ngày tán gẫu
Những tiếng cười quên mau?

Những ký ức cũ nhàu
Rơi mãi trận mưa rào
Xe rẽ mưa ào ạt
Áo ướt cùng chia nhau

Những ký ức cũ nhàu
Song lòng đã thuộc làu
Những thân tình năm cũ
Giấc ngủ còn chưa quên

(...)


Những ký ức ban đầu
Xa theo những chuyến tàu
Có bao giờ trở lại
Những chuyến tàu thời gian?

Những ký ức cũ nhàu
Mang cất giấu đi rồi
Nhưng mỗi khi gõ cửa
Lại khiến lòng xôn xao

Những ký ức cũ nhàu
Sao còn mãi dạt dào
Cả bầu trời thương nhớ
Viết mãi hoài chưa vơi

Những ký ức cũ nhàu
Như có chứa nhiệm màu
Khi úa sầu nhớ đến
Bỗng thấy lòng giàu lên

Những ký ức cũ nhàu
Cũ như ngọn đèn dầu
Đến khi lòng cúp điện
Thắp thấy lòng sáng trong...


KhoaThy
4/2019

--
Như thường lệ: thơ mình viết, hình minh hoạ mình vẽ



"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."






Read Full Post

Blog Contents by Date

TOPICS

...