Sunday, May 26, 2019

Màu hoa tím


Photo: April 28, 2019



Màu hoa tím



Đã thôi không nhìn hoa tím nữa,
Màu hoa buồn quá, nghẹn trong tim
Tình hoa se sắt, nhoè hoen mắt
Sợ sắc tím loang, xé nỗi lòng

Đã tránh ngắm nhìn màu hoa tím
Màu sao dễ chạm nỗi niềm riêng
Hồn nhiên đã đắm vào sâu thẳm
Màu thân thuộc lắm...
... lại buộc, phải, nên, đành quay đi.

Đã dặn lòng quên đi, chia ly màu hoa tím
Cái màu dại lắm, mãi chờ mong
Cái màu sắt son, nên quạnh quẽ
Lặng lẽ tin yêu những vô tình.

Đã dè dặt hơn mỗi khi nhìn hoa tím,
Tím ngậm nỗi niềm, tím tha thiết, tím thuỷ chung,
Tím bao dung, tím nhớ nhung, tím ngọt ngào,
tím lẫn nhiều huyễn hoặc,
Lạc giữa màu hoa, phải tỉnh táo tâm hồn!

Từng thở dài, còn yêu hoa tím nữa?
Từng làm ngơ, lờ sắc tím trĩu tâm tư
Gấp nồng nàn, cất mộng mơ vào trong túi
Trốn tránh niềm xưa, lánh cả màu hoa,
...nhưng hoa tím kia đâu có tội tình gì!

Thì rồi giữa muôn sắc hương, vẫn thương sao màu hoa tím!
Tím không ngần ngại, tím mềm mại, tím nhẫn nại, tím đậm sâu,
Tím trong lặng lẽ, tím bền lâu, mạnh mẽ
Hiểu thấu lòng ai, chẳng cần nói một lời



Thanh cúc tím  - May 3, 2019
Mải đan nắng vàng, lá cỏ trong trong theo làn nắng
Sắc tím tím ngời, thanh cúc hoang dại nở, nở giữa màn mơ

Pensée - May 22, 2019
Ngan ngát nhớ thương, pensée tím, tím biếc rồi tím ngắt, 
Nghĩ ngợi điều gì tím miết thế pensée?



Mải đan nắng vàng, lá cỏ trong trong theo làn nắng
Sắc tím tím ngời, thanh cúc hoang dại nở, nở giữa màn mơ
Treo ánh chiều rơi, wisteria buông lơi ngàn ngàn tràng thơ chuỗi
Vui trong gió dịu dàng, giàn hoa tím, cứ thế tím, tím vô tư...

Như chẳng vội vàng, rào hoa đậu tím chờn vờn, thanh đạm,
Ngọt lịm màu hoa, ngào ngạt đẫm làn hương
Ngan ngát nhớ thương, pensée tím, tím biếc rồi tím ngắt,
Nghĩ ngợi điều gì tím miết thế pensée?


Hoa đậu 
Như chẳng vội vàng, rào hoa đậu tím chờn vờn, thanh đạm,
Ngọt lịm màu hoa, ngào ngạt đẫm làn hương


Khẽ mỉm cười, vẫn yêu màu hoa tím
Vẫn là em, vẫn sắc tím lấm lem...
Hoa vẫn tím, dẫu dặn lòng ngoảnh mặt
Tím vẫn nồng, mặc hương sắc tàn phai

Tím với ai, tím chi mà tím mãi !
Tím vì đâu, hoài tím để làm gì ?
Thì tím với chính mình, tím khoảng tím bình yên,
Tím chân thật, khoảng tím không lầm lạc !

Tím mộc mạc, khoảng tím lặng bên đời...
Tím không lời, lắng nghe từng hơi thở.
Tím không tìm, khoảng tím ở trong tim.
Vẫn là em, vẫn yêu màu hoa tím.

Còn là em,
còn vương màu hoa tím. 

Dường như em
tím lem màu hoa tím...


KhoaThy
5/2019





----------------------------------------
Background photos : lan tỏi (2007)cát đằng (2010), bằng lăng (2011)...  
Hình cũ đẹp thật, hình mới: đẹp ảo :)


Wisteria - 2019
Treo ánh chiều rơi, wisteria buông lơi ngàn ngàn tràng thơ chuỗi
Vui trong gió dịu dàng, giàn hoa tím, cứ thế tím, tím vô tư...



KhoaThy's Journal
"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."

Read Full Post

Saturday, May 11, 2019

Dành tặng mẹ



Con muốn viết bài thơ dành tặng mẹ
Nhưng thênh thang quá nên chẳng biết viết gì
Nghĩ vẩn vơ, nhớ vu vơ, mơ với thơ ngơ ngẩn ngơ ở đâu thì nhiều lắm
Đến khi viết về người thực sự thương yêu mình thì chỉ nhớ, chỉ nghĩ, chẳng viết được vào đâu...

Lần đầu tiên, con viết bài thơ dành tặng mẹ
Vẫn ở xa, chẳng bông hoa, chẳng có một món quà
Cũng chẳng mấy khi nói ra câu rằng con thương yêu hay nhớ mẹ
Nhưng viết những dòng này, tự nhiên mắt cay cay...


Đến nay,
Con đã biết mọi bông hoa trên đời rồi đều khô tàn úa,
Nhưng tình mẹ thương con lại là đoá hoa ngát hương tươi đẹp mãi, mãi không tàn.
Con đã hiểu nhiều điều khác trên đời rất mong manh, vô thường, và dễ dàng phai nhạt
Nhưng tình mẹ dành cho con luôn vững chãi, dào dạt, rộng bao la...

Những thử thách trên đời dễ khiến người ta xa,
Những khó khăn trong đời dễ khiến lòng ta nản,
Nhưng tình mẹ dành cho con nghiễm nhiên lại rất khác,
Giữa gian nan, càng hy sinh, càng mạnh mẽ, càng toả sáng rạng ngời.

Những ngã rẽ, những khoảng cách trên đời dễ đẩy đưa nhiều tấm lòng thay đổi
Nhưng tình mẹ dành cho con không than mỏi, luôn mãi mãi vẹn nguyên.
Bao năm rồi, dẫu sát bên hay xa xôi xa nửa vòng trái đất,
Chẳng khi nào lòng mẹ lại thôi đã bớt thương con!

Dẫu con có là ai, lúc tệ hại, héo hon, mẹ cha vẫn dang tay chào đón,
Dẫu con có thế nào, khi lao đao, lạc đường, mẹ cha vẫn âm thầm nâng đỡ, chở che con.
Những bữa cơm, những yêu thương, những đầm ấm giản đơn ngày ở cùng cha mẹ
Là quê hương, là hạnh phúc, là ấm áp yên bình cả đời này con nhớ mãi không quên...

Con đang viết dở dang bài thơ dành tặng mẹ
Đọc nghe thiệt chẳng giống thơ, chỉ lời nói từ đáy lòng
Những lủng củng, vụng về, thô sơ, không ô thước,
Như chính con người con, vụng dại khi ở trước mẹ cha.

Ngày của mẹ, ở xa, không bông hoa, cũng không một món quà
Không vòng tay ôm, không sum vầy, không ơi à, rộn rã.
Vẫn lạnh lùng, vẫn lông bông, vẫn cứng đầu, toàn khô khốc,
Con vẫn cứ là con, giờ tệ hơn, dù lớn vẫn chưa ngoan...

Ngày của mẹ, chẳng có gì ngoài vài cái bông con con con vẽ
Chẳng ngọt lời thương, chỉ mấy dòng mộc mạc, thơ thô
Dẫu đơn sơ, nhưng với con, thơ đến từ những gì sâu thẳm nhất
- Từ trái tim. 
Lần này con dành tặng mẹ - Mẹ của con.


KhoaThy,
5/2019




* Photos 1987, 1996, 2016, Hình minh hoạ: KThy,     




RELATED POSTS
"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."

Read Full Post

Saturday, May 4, 2019

Mùa hoa nào trở lại



Mùa hoa nào trở lại
Rải thêm những mơ màng
Cánh hoa nào mênh mang
Viết tiếp mùa hoa trước

Mùa hoa thời tha thướt
Mây rơi lướt trên cành
Thoảng ánh cười mong manh
Long lanh đầy nắng ấm

Mùa hoa dành say đắm
Mặc xuân thắm qua mau
Lòng nắng ngã lúc nào
Hoa ngả màu dang dở

Mùa hoa đành tan vỡ
Nức nở trong bẽ bàng
Cánh rỏ tràn lang thang
Lạc giữa ngày tháng cũ

Mùa hoa còn chưa rũ
Giấc ngủ rủ đi tìm
Cánh khép buồn lim dim
Nhắm mắt, lòng tan tác

Mùa hoa tàn ngơ ngác
Xơ xác nắng bỏ hoang
Chở nặng khúc tan hoang
Đổ loang hoàng hôn tím

Mùa hoa thôi tìm kiếm
Câm lặng nở im lìm
Chìm sâu những nỗi niềm
Giấu đi mùa khắc khoải

Mùa hoa không trở lại
Ghìm xa xót chơi vơi
Rơi rơi cánh hoa rời
Rơi lấp vùi kỷ niệm

Mùa hoa quen lỗi hẹn
Len lỏi vào giấc mơ
Gặp lại những mong chờ
Vỡ oà bao thổn thức

Song mùa kia đã rụng
Rung rinh những giấc mơ
Đánh thức những dại khờ
Tỉnh giấc, mùa đã khác.

Ừ, từ lâu đã khác
Man mác giọt hoa rơi
Như lời hứa xa mờ,
Mùa rụng vào quên lãng

Thênh thang khung trời vắng
Đã bao mùa ghé qua
Lớp lớp cánh phôi pha
Ủ kín từ "mãi mãi"

Mùa hoa đi bỏ lại
Xác hoa trải đường dài
Nhặt vài cánh hoa vương
Ướp hương bài thơ nhỏ

Lạ là hoa vẫn nở
Dẫu mùa đã muộn màng
Nở giữa những đa đoan
Lỡ làng quàng trắc trở

Khẽ khàng, mùa buông bỏ
Rỏ, rõ cánh đau buồn
Cuốn theo gió muộn phiền
Mảnh lòng hiền giữ lại

Thôi nghẹn ngào tê tái
Thôi nhe nhói bài hoài
Cánh hoa ngày thôi rơi
Đậu trên lòng nỗi nhớ

Có mùa hoa ở lại
Rải hoa trắng trong lòng
Nắng tắt còn lung linh
Nơi góc vườn xa khuất

Có mùa hoa trở lại
Có mùa chẳng bao giờ
Hạnh phúc nào đang tươi
Nhớ mỉm cười trân quý


Mùa hoa nào trở lại
Thơm nhói cả giấc mơ
Cánh hoa rớt vào thơ
Khẽ lay mình tỉnh giấc.

Mùa hoa nào trở lại...


KhoaThy
2019




"nào" : nào, nào đó     //     "nào" : không

Thơ & Vẽ minh hoạ: KhoaThy




"Yesterday - Today - Tomorrow
Each day is as special as you want it to be."

Read Full Post

Blog Contents by Date

TOPICS

...