Thursday, April 26, 2007

Entry for April, 2007

April 2007,

Have just finished my tutoring. My two students today both had the hair flowing down their backs. Their newly shampooed hair was so fine and thick, and the two girls looked very cute just like two little princesses ^^ (They must be extremely delighted to see these lines from their beloved teacher). This evening, I suddenly felt upset, and the students are going to have the final exam anyway, so, I by the way checked their irregular verbs. While they were frowning with concentration on the mini test, I was, instead of learning some new words or composing the tests for them as usual, started to contemplate... Well, there have been so many things to think. It seems like I always have some confidence that needs sharing.

It has been 3 consecutive days I cut classes, uhm, and some classes in the previous weeks as well. Feeling so bored and disappointed, and I couldn’t help comparing between comfortably sleeping or studying at home, and listening to, uhm, I don’t know which word to use, well, listening to not very interesting lecture that lasts for nearly 4 hours in a stuffy lecture hall in that blistering heat . I think I’ve refreshed my thoughts so many times. I believe that I’m getting used to the reality here in university and I’ve always been trying to think positively. But now and then, I just feel frustrated about my study in university, I feel that I can, really can perform far better than what I’m w idling. Anyway, tomorrow, I will get back to the good mood and will go to school.

Uhm, it's already April 25th now. This April, there’ve been so many feelings, so many things that are left behind. The weeks before, I was quite lazy and busy, and didn’t feel like noting down any facts and thoughts. As of today, I’m a little bit tired to write. However, I will go over some of them now, as a brief review of this April:

_My family’s personal business, I won’t mention here. I love my family members. I wish everything will soon improve. Best wishes.

_This April, our group’s English presentation about stock market was fairly successful ^_^

_Last week, we, including me, L.Van, Trang, Thao, Trong , rehearsed “Giot suong va chiec la” song for Thao joining the "Talent" part of “Miss National University”. Can’t write down all the things and feelings here, but I can say that though quite tiring, preparing for this song is an interesting experience and a good chance for us to gather around. And luckily, in the contest, we performed the song “nearly perfect” (quoting Trong’s words. Doesn’t matter it’s true or false ) .

Here we are : Thao - Trang - Van - and me:
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
I also had a chance to be Thao’s partner in the "Quick Reaction" part. Things went smoothly and we successfully completed this part, which gave me and maybe all of us a pleasant relief.

Uhm, many other things to write for this brief review but I have to close this entry here. I must go to bed. Don’t want to spend any more lack-of-sleep nights.

Good night dear ^_^ ^_^

Read Full Post

Sunday, April 1, 2007

Lời chào gửi đến tháng tư


Lời chào gửi đến tháng tư. Tháng mới, mùa mới đã về.

***


Tháng tư về, gió hát mùa hè, có những chân trời xanh thế.
Mây xa vời, nắng xa vời, con sông xa lững lờ trôi.
Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng, hát giấc mơ nào xa lắm.
Em mong chờ, mãi mong chờ, bao nhiêu vẫn cứ đợi anh...

Mơ,

em mơ mơ về con đường nhỏ, quanh co lối mòn hoa dại nở,

chỉ mình em bên anh bên anh…


Nghe bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ,
ta chia tay những ngày xuân để hát : tháng tư về!  
"


***


Ngày nắng, ngồi ngâm nga “Tháng tư về” của nhạc sĩ Dương Thụ. Thấy lòng như vừa được tưới vào một làn nước - trong lành, mát mẻ. Đỡ oi bức. Đỡ chật chội. Tháng tư về, dường như dịu dàng và thơ mộng hơn.

Chủ nhật vài tuần trước, tình cờ đọc mục cảm nhận ca khúc trên tờ báo cũ. Một độc giả gửi bài đến, dành tình cảm cho “Tháng tư về”. Cũng đã gần năm rồi chưa nghe lại bài hát này... Bài viết trên báo không bình luận gì nhiều đến ca từ hay giai điệu bài hát nhưng lại giăng giăng ký ức với “người xưa”. Tác giả viết, dường như nhạc sĩ Dương Thụ viết bài ấy để tặng riêng cho chị và người yêu một thời của mình, hai người đã có những kỷ niệm riêng tư, đẹp đẽ về tháng tư. 
Còn về mình, trừ việc là năm ngoái định hát “Tháng tư về” để dự thi phần tài năng… thì không có kỷ niệm nào đặc biệt da diết về tháng tư cả. Nhưng, cũng thích “Tháng tư về”. 
Thích lời lẽ và hình ảnh mang hương sắc mùa hè vừa bình dị vừa xa xôi - những hình ảnh đầy vương vấn…Giai điệu bài hát ngân nga cứ như muốn khép đôi mi người nghe lại, đưa mình tìm về một tháng tư mùa hè - êm ả, bình yên… Một tháng tư có “gió hát”, có “chân trời xanh”, có “mây”, có “nắng”, có “sông trôi”, có “nhành hoa lựu đỏ”, thật đẹp, thật nên thơ, một không gian phảng phất hương đồng, gió nội…Giữa tháng tư thành phố ồn ào, bụi bặm, những hình ảnh, cảm xúc thanh bình ấy dường như càng trong trẻo hơn lên. Không khí thật khẽ và thật êm, ngỡ như mọi vật đang lim dim nằm chờ một giấc ngủ no tròn- một giấc trưa không vướng bận những hối hả, lo âu, không tất bật, không bộn bề…
Nhưng không biết tại “em” trong bài hát hay chẳng qua tại mình cảm nhận nhạy cảm, chủ quan mà lại thấy mọi vật như đang ẩn khuất một nỗi niềm…“Gió hát”, “chân trời xanh”, “mây”, “nắng”, “sông trôi”, “nhành hoa lựu đỏ”… tất cả đều đẹp nét đẹp gần gũi , quen thuộc là vậy, nhưng cũng chỉ là “xa vời”, là “lững lờ”, là “bâng khuâng”! Tất cả đều mơ về một giấc mơ, một “giấc mơ nào xa lắm”… Hay tất cả cũng đều như “em” đang khắc khoải “mong chờ”, “bao nhiêu vẫn cứ đợi”… 
Chợt, mơ hồ nghe như giấc mơ và ước mong trong bài hát đang đánh thức một góc lòng mình . Dạo trước, đã có những lúc cũng “mơ mơ về con đường nhỏ, quanh co lối mòn hoa dại nở, chỉ mình em bên anh bên anh…”, nhưng nửa năm nay, vô tình, cái hình ảnh, cái ước mong tình cảm giản dị, lãng mạn và trong sáng ấy lại bị bỏ quên hay đúng hơn là đã bị cố tình đánh rơi đâu đó trong mớ cảm xúc rối rắm của những ngày hôm qua… Giờ nghe lại “Tháng tư về” sao thấy giống cảm xúc của mình quá! Giống không chỉ vì bây giờ, tháng tư cũng đang xôn xao đến, mà thấy giống ở cả cái ước mong nhỏ bé và ở nỗi đợi chờ dịu dàng. 
Muốn chạm tay vào ước mơ để mong nó hóa thành sự thật, nhưng một ngón tay của “em” chạm vào thì cũng chỉ vẫn là “mơ”, là “chờ”... Nhưng đã có “mơ”, đã có “chờ” thì hẳn là có ẩn chứa “niềm tin”… Mỏng manh nhưng không dễ đứt…

Cảm nhận thấy một sự đồng cảm nào đó từ bài hát. Tự dưng cũng muốn lạm nhận “Tháng tư về” là viết cho riêng mình…


Ừ. Tháng tư đã về rồi.


Lãng mạn để thấy đời đẹp hơn...






Read Full Post

Blog Contents by Date

TOPICS

...