Friday, March 26, 2010

For the better

  ^^
Một chiều Tết sang nhà cô Liên chơi. Ngồi rảnh uống nước ăn bánh nhắn tin nhìn loanh quanh thấy cuốn sách “5 ấm là gì?” :D, giở ra đọc, được vài trang đầu thì phải về…đi chơi :D nên xin cô Liên mượn về nhà…Xong bẵng mãi đến hôm rồi, sáng lên quận ngồi chờ làm lại CM cả buổi, tranh thủ lấy ra đọc. Vì thứ bảy này, à, là mai, đám cưới anh Duy, định nhân tiện sẽ gửi ba gửi trả lại cho cô Liên.

5 ấm, hay theo sách khác còn dịch là 5 uẩn thì phải, gồm Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức (đang kiểm lại coi mình còn nhớ không đó mà :P, mà thật ra, mấy điều thấy cần ghi lại thì cũng ngồi type lại rồi ^^, ai thích đọc thì tìm đọc thêm, mình chưa đủ trình độ để tóm tắt lại ^^) Và thấy muốn đọc nữa. Thế là cả hôm nay, lấy cuốn sách Phật giáo căn bản ra đọc ^^.

Đó là sách của ông Mười tự biên soạn lại từ nhiều kinh sách. Hồi cuối năm ngoái, ông Mười về Việt Nam chơi, và chủ yếu là để in quyển sách này ^^ . Đây là quyển thứ 2, sau quyển “Nguồn gốc loài người” ông đã về in từ vài năm trước. Ông Mười tặng mẹ 2 quyển. Hôm nọ ra vô mình mới để ý thấy sách mẹ để trên tủ kính và tự nhủ là sẽ đọc. Và hôm nay đọc rồi ^^.

Mình thấy mình thật may mắn ^^ Tiếc là lần đó mình không xin file của Ông Mười chứ không up lên đây những phần mình thấy hay nhất cho mọi người đọc. Thật ra, lúc đọc sách mình cũng có ý nghĩ mình sẽ type ra, có lẽ là một hôm nào đó, những phần mình tâm đắc nhất, nhất là phần giảng về Vô thường và Ăn chay.

Giáo lý về Vô thường mình đã đọc trước đây rồi, nhưng bây giờ đọc lại càng thấy thấm thía hơn ^^ Hồi còn nhỏ, thích tựa bài hát “Đóa hoa vô thường” của NS.TCS, thấy nó thanh tao và ý vị, dù lúc đó mình chẳng mấy hiểu ý nghĩa đằng sau, cứ đinh ninh rằng, vô thường tức là không tầm thường. Mãi đến hồi sau này, hình như là trước Tết năm ngoái đọc giải thích về vô thường mới vỡ ra, vô thường là một quy luật của cuộc đời này, quy luật mà bao người trăn trở, mình trăn trở. Quán tưởng vô thường để nhìn sự thật, không trăn trở nữa, để thoát khổ. Lúc trước, đọc biết và hiểu là vậy chứ cũng chưa áp dụng nhiều cho chính mình như bây giờ ^^. Còn bây giờ, có những điều mình đã trải qua, và sau một thời gian, mình đã ngộ ra, đã tự đúc rút ra vài điều…, thế nên, khi đọc đến những giảng giải như nói vào những suy nghĩ đó của mình, mình càng thấy được an ủi, thấm thía, và nhẹ nhàng hơn. Thay đổi là tất yếu. Chẳng hạn như về chuyện thay đổi của con người, sau những đau khổ, mình cũng không còn thấy oán trách ai, hay trách mình, dù là sự thay đổi nào đi chăng nữa, như trong sách nói, không thể trách con người, dù là sự thay lòng đổi dạ đi chăng nữa, vì đó là do môi trường, do hoàn cảnh góp vào, chẳng mấy ai muốn cả. Nhân vốn nằm trong duyên(duyên là môi trường ^^) … Có duyên thì hội tụ về, hết duyên thì tan rã, và nếu có duyên thì lại hội tụ về thôi… Quy luật của cuộc sống này là vậy. Không có gì phải dày vò hay hoảng hốt.

Và ăn chay là nội dung trong sách mình thấy viết hay và phong phú nhất. Từ việc không nên khổ hạnh, đến việc phân tích tại sao ăn chay, ăn mặn xấu cho sức khỏe ra sao, con người ban đầu sinh ra ăn cỏ hay ăn thịt, giống loài ăn thịt hay ăn cỏ, rồi những lí lẽ vặn vẹo của nhiều người cũng được nói tới trong sách. Những thắc mắc chính mình cũng nghĩ đến nên đọc xong thấy cũng tương đối thỏa mãn phần nào. Nhiều người nghĩ, loài vật sinh ra không để giết thịt chứ nuôi làm gì, hay như hôm đi Vườn xoài, người ta giết thịt đà điểu, mọi người nói đó là những con già, sớm muộn cũng chết… mình không nói gì cả... Nhưng trong sách đã trả lời rằng, lối nghĩ rằng loài khác sinh ra để phục vụ và giết thịt là ý nghĩ ngạo mạn, ích kỷ và bất công của loài người .  Và còn nhiều những lập luận ủng hộ ăn chay khác ^^ trong đó có cái lập luận khiến mình nhớ tới bữa đi sở thú, con tê giác to đùng thế kia mà nó lại ăn cỏ, ăn cỏ mà nó đâu có yếu, nó vẫn khỏe như tê giác đó thôi ^^) Trong sách cũng có phần về những vĩ nhân ủng hộ ăn chay nữa… và cũng có nhắc nhở đừng khoe khoang hay cao ngạo về việc mình ăn chay…

Mình không biết diễn tả gì, và có lẽ mình nói cũng là thừa ^^, thật sự, rất chia sẻ và đồng tình với những điều tốt đẹp mọi người đã dùng để nói về Đạo Phật.

Tối nay mở Y! lên thấy báo 9 cái mail, và ngồi trả lời là mất gần buổi tối rồi ^^ Có vẻ đang bắt đầu bận rộn. Nhưng giờ thấy tinh thần khá bình ổn. Sẽ riếp tục không ca thán, không đau khổ, nhất là không buồn bực, không nóng nảy, không khó chịu, không chấp ngã, không "tưởng" nhiều quá :)

Hiện giờ còn trẻ, mình vẫn rất ham vui, bê tha, chưa làm được nhiều mà ham hưởng thụ, mình vẫn thích mặc đẹp, muốn ăn ngon, thích cảm giác, mấy cái đó nằm trong số niềm vui an ủi hiện tại của mình…đúng thật là phàm tục :) Khó thoát ra cái vòng lẩn quẩn, nhưng mình sẽ sống tốt. Mà cũng vui, mình đọc và ngờ ngợ thấy rằng, tính ra, cũng an ủi, nếu không lấy chồng cũng chẳng có gì quá kinh khủng, vậy càng tránh được 1 giới khó tránh =))

Nói chung, không nói linh tinh nữa, mình nói một hồi lại nói linh tinh =)), chỉ biết rằng, mình sẽ cố gắng để mình bớt xấu tính đi, sẽ cố chấn chỉnh lại, tu tâm dưỡng tính hơn ^^ Cứ sau 1 thời gian, con người phải tự lau cái kiếng lâu ngày đóng bụi mà mình đang dùng để nhìn ra thế giới xung quanh. Cứ sau 1 thời gian, con người cần nhìn nhận và chỉnh đốn lại mình ^^


No comments:

Post a Comment

Blog Contents by Date

TOPICS

...