Wednesday, May 19, 2010

18/5 and my lovely K48 A5

Tối nay vừa đi học lớp lý luận giáo dục bậc đại học ở trường Nhân văn về, bài giảng về tâm lý của cô giáo hay. Lớp tan. Về nhà thật nhanh để tận hưởng những niềm vui thật dễ thương và trong trẻo của ngày hôm nay ^^

Chiều nay đã là buổi học kết thúc của A5 và A15. A13 thì mình đã dạy buổi cuối vào tuần trước. Mình chỉ dạy giúp chị Tuyền vài buổi thôi nên không tổ chức được nhiều hơn các hoạt động cho các em, cũng không chia tay hát hò, nhưng thấy các em cũng rất dễ thương, tích cực và trưa hôm đó lại nhận được tin nhắn cảm ơn chân thành của một em, vui ^^. Còn hôm nay, “chia tay” các em A5 và A15.
A15 ngoan, chăm học, nhiều em cũng rất dễ thương. Mình cũng kể với A15 rằng, buổi đầu thấy các bạn có vẻ như không welcome mình lắm và nhìn bạn nào vẻ mặt cũng đăm chiêu, cả lớp bảo, “tại…sợ đó cô” :D  Sao lại sợ? (thật ra, hỏi thế thôi, lúc mới vào lớp, mình cũng ngờ ngợ nhận ra điều này, cũng dễ hiểu thôi, vì chị Thư trước đó dạy các em vốn dễ tính, cởi mở, tươi trẻ và không đòi hỏi nhiều ở các em như mình :P) Rồi nghe một em đùa rằng, “tại cô đẹp quá” =)), còn lớp trưởng bảo rằng “tại thấy cô ít cười, nhưng đó chỉ là cảm giác ban đầu, còn sau này thì mọi thứ hoàn toàn khác.” ^^

Nhưng có lẽ, A5 là lớp để lại thật nhiều kỉ niệm và tình cảm nơi mình. A5 là lớp đầu tiên trong số những lớp đầu tiên của mình tại trường Ngoại thương. Chỉ vừa hơn chục buổi học thôi nhưng đến nay, mình đã thuộc gần hết tên và nhớ từng gương mặt, chỗ ngồi, kỉ niệm về mỗi bạn.
Hôm nay “chia tay”, mình muốn nói nhiều hơn thế, nhưng may cho các bạn (mình thì thấy hơi tiếc :P) là hôm nay mình bị bịnh, mệt, ko hát được, và cũng không nói nhiều hay biểu lộ cảm xúc đầy đủ được :D  Có những điều mình muốn nói nhưng lại chưa nói hết với các bạn.
Ngay khi còn đang dạy các bạn, mình đã nghĩ nếu không còn gặp các bạn chắc mình sẽ thấy nhớ :), nhưng mình chỉ cho phép ý nghĩ đó thoáng qua thôi ^^
Và hôm nay ngay khi ngồi phía dưới xem từng bạn lên hát, hay khi đứng giữa lớp và chia sẻ vài lời với các bạn, hay khi lớp trưởng hay bạn Tâm bước lên phát biểu, hay khi nhận được món quà là quyển lưu bút dễ thương của các bạn, mình không dám nhìn thẳng vào mắt bạn nào cả và mình toàn phát biểu mấy câu vụng về vì mình sợ mình khùng lên sẽ mít ướt :D, mình không nói ra, nhưng biết chắc một điều rằng, I’ll be missing you…

Không biết các bạn có thấy thế không nhưng có vẻ như mình có duyên với A 5, mình cảm thấy thế, khi từng vào dự giờ các bạn, và sau này cũng lại tình cờ dạy ngay lớp các bạn. Lớp các bạn ít người, nhưng hầu như bạn nào cũng dễ thương, theo một cách riêng nào đó, và có những bạn thật đặc biệt. Và mình thích sự vô tư thoải mái, hơi lười nhưng năng động, dường như không quá đặt nặng điểm số của các bạn. Trước đây mình cũng thế nên chẳng bao giờ cho điểm trừ khi các bạn ko làm bài trước ở nhà như các thầy cô khác hehe, chỉ cần các bạn chịu học là được :D Tất nhiên, cũng có những hôm đang mệt trong người mà các bạn lại quậy quọ không tập trung khiến mình phải nhắc nhở nhiều lần, hôm đó vào phòng bộ môn và thở dài, “sao hôm nay em dạy muốn cười cũng ko cười được”..., nhưng nhìn chung, khoảng thời gian với A5 là khoảng thời gian mình muốn lên lớp dạy và được gặp lại các bạn chứ không phải là phải lên lớp dạy và buộc phải gặp lại các bạn ;) . Thật sự nhớ A 5 nhiều, nhưng con người, nhất là dân ngoại thương nữa, không nên ủy mị và để tình cảm chi phối nhiều nên mình không nói điều đó với các em ^^. Chắc chưa có bà cô nào lại đi... nhớ sv nhiều như mình :D
Có 2 điều mình thấy tiếc. Điều tiếc thứ nhất đó là lúc cuối mình cảm thấy xúc động và lúng túng nên dường như chẳng nhớ những gì định nói với các bạn, toàn nói linh tinh :D Điều thư hai, tiếc là không có nhiều thời gian để ôn bài cho các bạn :<. Thật sự mong muốn có thể giúp được các bạn nhiều hơn thế!!

À, hôm nay, ngồi nghe nhiều bạn lên hát mà cười không chịu được :D Nhiều bạn hát cũng hay ghê ^^ Phúc học đàn từ lớp 6 cơ, ngưỡng mộ :D Và thích thấy các bạn nhiệt tình, hết mình, nhất là mấy bạn trong lớp hay im im như Đôn, Sơn, Tuấn Anh… ^^. Vui nhất chắc lúc nhìn các bạn ngồi dưới bò trên bàn, hay phải “haizz” khi… Ánh với Tâm vô tư xin hát lại lần nữa :D Rồi 2 MC nhí nhảnh nữa “Chào lớp mình đến với một buổi chia tay đầy nước mắt”… “ …nhưng đầy những nụ cười”.
Và cuối cùng, hoàn toàn bất ngờ và thấy xúc động biết mấy khi lớp trưởng trao cho mình sổ lưu bút với những lời tâm sự của các bạn. (chắc sáng kiến của mấy bạn nữ ? :D , đúng ý cô ghê hehe)
Thật ra chuyện sinh viên ca ngợi giáo viên trước mặt và mối quan hệ thầy trò kiểu short-term thì mình thấy và nghe nhiều rồi. Cũng chẳng bạn nào xin thông tin liên lạc lâu dài với mình, nhưng mình cảm nhận được sự chân thành ở các bạn và mình muốn tin vào điều đó ^^. Từ chiều đến giờ tính ra mình đem quyển sổ tay bề ngoài tuy bình thường nhưng đối với mình lại vô cùng quý giá đó ^^ ra xem cũng đã vài lần rồi :D, mình nâng niu :D và lần nào cũng cười, thấy nhớ, muốn gửi lời cảm ơn trực tiếp đến từng bạn, muốn gặp lại các bạn và thấy mình lại có thật nhiều động lực để cố gắng hơn lên ^^

Photobucket

Các bạn nữ lớp mình Song Phương :D, Thủy, Phụng, Diễm, Thảo, Hồng Nhung, bạn nữ tóc ngắn ngồi kế bên nữa... ai cũng rất ngoan và dễ thương.

Nhớ kỉ niệm về bạn Mỹ Phương là, hôm đấy speaking, Phương kể rằng từng vì muốn thu hút sự chú ý của một tên con trai mà cố tình trượt vỏ chuối, ko ngờ tên đẹp trai bảnh bao đó không đến đỡ mà còn đứng cười :D


Photobucket

PhotobucketPhotobucket

Photobucket
Nhớ bữa thuyết trình của Phước cũng vui. Bên phải em nào viết bị lạc đề :D

Photobucket
Lúc đầu cứ nhầm Tân với Minh Tâm, mà h hết rồi :D


Photobucket
Nhớ lần Tâm kể về việc chọn không học trường y mà chọn học ngoại thương.  Không biết nếu làm bác sĩ bạn Tâm sẽ thế nào, nhưng nếu là một doanh nhân, mình tin là Tâm chọn đúng ;)  Tâm khá đặc biệt ;), và không thể phủ nhận là, Tâm là một trong số những bạn trong lớp thu hút được nhiều nhất sự quan tâm của mình :P


Photobucket
Chuyển lên bàn đầu rồi không biết đã về học thuộc irregular verbs chưa đây :P Giờ ra chơi mình có hỏi thăm, Quân kể rằng, thời trước ở trường không có học tiếng Anh nhiều, mãi lên đại học mới bắt đầu học lại. Tiếc là mình dạy chỉ có chục buổi, giờ trên lớp không còn bao nhiêu nên không thể đi lại ngữ pháp căn bản cho các em được.


Photobucket
Cái câu mặc dù của Nhung sai ngữ pháp đó :P


Photobucket

Quang là 1 trong những bạn trai ngồi cuối lớp nhưng lại nghiêm túc, điềm tĩnh, chăm chỉ, siêng phát biểu, dễ thương, hát cũng hay nữa :D Thì ra
Q sinh cùng ngày 2 với cô :D. Thế là sắp tới Sinh nhật nhưng ko chúc Q được rồi ...

Photobucket
Đọc tới chữ buồn, thấy đúng là buồn thật...
Lúc trước đó, mình có nghe giáo viên khác kể là T.A được miễn TOEIC nên vô lớp toàn ngồi chơi nói chuyện với Ánh không chứ 2 đứa ko học hành gì :D Nhưng mình lại ấn tượng tốt Tuấn Anh vì có lần gặp ngoài hành lang TA chủ động chào vui vẻ (trong khi Ánh ban đầu lơ lờ lơ /:)) Nói chung, đọc được mấy dòng lưu bút từ 2 bạn thật là cảm động :D

Photobucket
Công nhận Ánh viết ngây ngô thật, mà cute :> , và cũng lủng củng thật, gì mà [ấn tượng đầu sau 1 thgian] :D Còn mình thì ấn tượng cái lần Ánh xung phong lên đọc bài, "điệu quá" :D và dưới lớp ai cũng cười ^^ Theo lời 1 gv khác thì Ánh đẹp trai nên quậy :D , mình thì thấy Ánh vui vui và hay hay ^^


Photobucket
Thủy rất dễ thương và khá tiếng Anh nhất trong lớp ^^ Cái hôm đầu vào lớp, mình liên tưởng đến mấy em mình dạy kèm ở nhà và thật sự muốn giúp các em nhiều. Cũng mất một chút thời gian để mình quen với cách được gọi là "cô" trên lớp, vì mình vốn coi các em như những người em ...

Photobucket
Thủy với Vũ là 2 bạn xung phong làm MC nhí nhảnh của chương trình. Vũ kể là em đang tăng cường học tiếng Anh  để du học, chúc Vũ đạt được mục tiêu và  thật thành công %%

Photobucket
M.Đôn, Sơn và Thái Phong là 3 bạn mình nhớ từ hồi dự giờ lớp chị Thủy, bạn nào cũng Hiền và dễ thương.


Photobucket
Phúc cười dễ thương :D, năng động.
Mình ấn tượng cái buổi interview cả nhóm các em hồ hởi xách đàn lên, rồi tâm đắc hỏi nhạc lý, hoạch họe candidate thấy thương luôn. Đến h vẫn ko rõ lí do uẩn khúc vì sao Phúc chỉ tự đánh giá điểm cộng của mình là 0.6 :P. 

Nói lặp tới lặp lui nãy giờ có mấy ý, nói chung còn nhiều bạn khác nữa, cả lớp bạn nào cũng đặc biệt, mỗi bạn mỗi nét riêng ^^ Nhớ lại cũng vui thật, lúc cuối Tâm nói: chúc cô sẽ có bạn trai thật đẹp trai, tài giỏi v.v.  , lẽ ra mình nên cảm ơn và... im lặng :D, đằng này tự dưng mình lại đi hỏi đùa lại rằng: sao em lại nghĩ cô chưa có bạn trai  =)) làm cả lớp bảo :ờ, đúng rồi =)) , bó tay mình luôn =)),
thôi kệ cũng thông cảm với mình thôi, chứ bộ nhìn vào mặt mình đã hiện lên cái chữ SINGLE rõ đến vậy sao =)), trong khi đâu phải tại mình ế :P Btw, cũng thành thật sorry Tâm. Từ hồi dạy em trên lớp cô toàn đi hỏi khó và làm lớn mấy chuyện "xấu" trên lớp của em ra không :D, nhưng đừng trách cô làm gì :P thật ra rất quý em ;)

Tiếc là các bạn lớp mình ko đính kèm ảnh vào lưu bút, mà có lẽ cũng không cần vì cô nhớ hết mặt các bạn rồi, hoặc ko thì search 1 cái trên facebook thì có ko ít cũng nhiều :P . Chỉ có điều, mai mốt đi ngang qua lớp học đó, hoặc lại dạy ở cái phòng học nhỏ và nóng hầm như nồi tắm hơi đó, chắc chắn sẽ nhớ các bạn nhiều :) Nhớ
kỉ niệm về lớp A5 từ cái hôm đầu vào lớp, đến những lời phát biểu và chuyện kể của các bạn, đến mấy buổi thuyết trình, đặc biệt là hôm phỏng vấn cuối năm...

Nói chung là nhớ thật.

___

Hôm nay, 20/5 thứ năm lẽ ra đi dạy mà giờ ko dạy nữa, cảm xúc cũng khó diễn tả, còn tụi nó bảo đảm được nghỉ là sung sướng cùng cực rồi =)) 


Cũng may các em nó có lẽ không biết sự hiện diện của cái blog này nên “cô” đây mới viết tương đối là thoải mái thế (dù vẫn chưa nói hết mọi điều :D) chứ không thì ngại chết hehe =)) Không biết các em nó có nghĩ là bà cô này ngây thơ tin lời đường mật :D hay nhiều chuyện đi kể lung tung lên không, nhưng trước tiên vì cô rất quý và thật sự mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với các bạn. Các bạn không biết chứ cũng có nhiều điều cô học từ các bạn lắm. Cám ơn các bạn A5. Nhớ A 5 nhiều nhiều - my 1st A5, my lovely A5, my unforgettable A5 :X



3 comments:

  1. Chào cô!
    Em là sinh viên lớp a9 (k48c), thật sự em đã từng có những suy nghĩ "tiêu cực" về cô (có 1 chút ko thix, ngoại trừ việc cô rất xinh! :x), thế nhưng sau khi đọc những gì cô viết trên blog này, em thấy cô thật gần!
    Là một đứa thì vào FTU khối A, Anh văn ko biết 1 chữ, càng học thì càng nản (pronunciation cực tệ) , em thật sự rất nản mỗi khi đến lớp AV! Nhiều lúc trong lớp mún phát biểu, nhưng lại thấy sao sao, lại thôi! Nhiều lúc chuẩn bị bài, rồi lại không dám giơ tay! Nhiều lúc dồn hết sức cho bài presentation rồi lại thất bại, lại nản! (em đã phải thức tới 5h sáng để vẽ cái visual aids cho nhóm, hic)
    Riết ồi ko biết mình phải làm gì...
    [Sr cô, vì em viết lảm nhảm tùm lum, hic]
    Thiệt ra, em đảm bảo cô hok bít em là đứa nào trong lớp a9, vì ko phát biểu, ko nổi bật, ko có gì, ngoại trừ đi học đầy đủ [việc duy nhất em làm được], ko biết làm sao để ít nhất cô cũng nhớ cái tên em sau học kì này! hichic Ko hiểu sao sau khi đọc mấy bài cô viết trong blog, em lại mún được tiếp tục học với cô, càng thấy bùn khi chỉ còn 3 buổi nữa là ko được cô dạy nữa! Trong lớp, nhiều lúc, em cảm thấy cô đang cố gắng hết sức để "chiến đấu" với lớp em vì những lần cô hỏi mà trò thì cứ im, ước gì lúc đó trong đầu em có ít nhất cái gì đó để nói hoặc ít nhất cũng đủ tự tin như bạn Khoa hay giỏi av như bạn Hà Huyền Trân! Chắc cô sẽ ko có được những cảm giác tốt như đối với mấy bạn a5 năm ngoái!!! [hichic. bùn wá! :(( ]Em thật sự mong ít nhất cô đừng "ko thích" lớp em là dc oy!
    p/s: em hok dc giỏi văn, nên viết hơi lủng củng!
    Chỉ là những cảm giác cá nhân khi vô tình đọc dc blog của cô!
    Chúc cô luôn hạnh phúc trong cuộc sống!
    Học trò a9.

    ReplyDelete
  2. Chào cô!
    Em là sinh viên lớp a9 (k48c), thật sự em đã từng có những suy nghĩ "tiêu cực" về cô (có 1 chút ko thix, ngoại trừ việc cô rất xinh! :x), thế nhưng sau khi đọc những gì cô viết trên blog này, em thấy cô thật gần!
    Là một đứa thì vào FTU khối A, Anh văn ko biết 1 chữ, càng học thì càng nản (pronunciation cực tệ) , em thật sự rất nản mỗi khi đến lớp AV! Nhiều lúc trong lớp mún phát biểu, nhưng lại thấy sao sao, lại thôi! Nhiều lúc chuẩn bị bài, rồi lại không dám giơ tay! Nhiều lúc dồn hết sức cho bài presentation rồi lại thất bại, lại nản! (em đã phải thức tới 5h sáng để vẽ cái visual aids cho nhóm, hic)
    Riết ồi ko biết mình phải làm gì...
    [Sr cô, vì em viết lảm nhảm tùm lum, hic]
    Thiệt ra, em đảm bảo cô hok bít em là đứa nào trong lớp a9, vì ko phát biểu, ko nổi bật, ko có gì, ngoại trừ đi học đầy đủ [việc duy nhất em làm được], ko biết làm sao để ít nhất cô cũng nhớ cái tên em sau học kì này! hichic Ko hiểu sao sau khi đọc mấy bài cô viết trong blog, em lại mún được tiếp tục học với cô, càng thấy bùn khi chỉ còn 3 buổi nữa là ko được cô dạy nữa! Trong lớp, nhiều lúc, em cảm thấy cô đang cố gắng hết sức để "chiến đấu" với lớp em vì những lần cô hỏi mà trò thì cứ im, ước gì lúc đó trong đầu em có ít nhất cái gì đó để nói hoặc ít nhất cũng đủ tự tin như bạn Khoa hay giỏi av như bạn Hà Huyền Trân! Chắc cô sẽ ko có được những cảm giác tốt như đối với mấy bạn a5 năm ngoái!!! [hichic. bùn wá! :(( ]Em thật sự mong ít nhất cô đừng "ko thích" lớp em là dc oy!
    p/s: em hok dc giỏi văn, nên viết hơi lủng củng!
    Chỉ là những cảm giác cá nhân khi vô tình đọc dc blog của cô!
    Chúc cô luôn hạnh phúc trong cuộc sống!
    Học trò a9.

    ReplyDelete
  3. Đoán nhé, em là Nguyễn Thị Huyền Trân, ko biết đúng ko ^^. - hint từ nick của em .

    Thứ nhất, bất ngờ, và vui khi nghe những tâm sự thật lòng của em. Trong lớp, em là một bạn học khá, hiền lành và chăm chỉ, vậy mà còn có suy nghĩ tiêu cực về cô như vậy nữa thì mấy bạn khác chắc còn … hơn @_@, haiz. Không biết chắc cái tiêu cực đó cụ thể là gì, nhưng về bản thân mình, thật ra, gần đây, nhiều lúc, cô cũng không thật hài lòng với việc giảng dạy của mình... Cũng bởi nhiều lí do. Nhưng vượt qua giai đoạn này, cô tin rằng mình sẽ có thể làm tốt hơn :)

    Thứ hai, về tiếng Anh của em, nếu là Trân thì cô thấy tiếng Anh cũng tốt mà, quan trọng là đừng nản lòng. Có lẽ lên lớp cô sẽ nói thêm với lớp mình sau.

    Thứ ba, trái với những gì em lo lắng, cô có nhiều tình cảm tốt đẹp với lớp các em.

    Và cuối cùng, cô cám ơn lời chúc của em rất nhiều.
    Hình như em vừa phải trải qua một chuyện buồn phải không ... Cố gắng lên em nhe. Cô chúc em mạnh mẽ, và sẽ thành công, hạnh phúc trên con đường phía trước.

    ReplyDelete

Blog Contents by Date

TOPICS

...