Sunday, September 26, 2010

Đã sống, hãy sống cho tình yêu


“Sao chị Ti hốc hác xanh xao dữ vậy. Ai làm chị Ti ra nông nỗi này…”. >_<  
Công nhận có mấy đứa quan tâm tới mình thấy cũng vui :P  Tụi này nói hơi quá, nhưng dạo này công nhận 2 con mắt mình vừa hết đỏ thì chuyển sang đen thui như 2 cục than >_<. Rồi sắp tới còn phải đi dạy trên trường liên tục từ 6h sáng tới 9h tối nữa ko biết lúc đó mắt mình sẽ hóa thành màu gì, mà nói chi xa, tuần sau chứ đâu :”>.

Trở lại chiều nay. Mớ việc sắp tới làm mình hơi nhức đầu. Song, ngồi nghe tụi nó 8 vụ mấy ông thầy bà cô trên trường thấy tếu thật, nhớ hồi đi học cấp 2 và nhất là cấp 3 của mình ghê . Bao nhiêu “điểm đặc biệt” của thầy cô trên trường được tụi nhỏ đem ra phanh phui + mua vui :D xôm tụ. Nào là ông thầy này tay lật sách giống pêđê (bé Ngân vừa nói vừa nhại lại tại chỗ để minh họa :D), nào là cô giáo kia hay mặc đồ tông xuỵt tông: áo màu, quần trắng + 2 cái vòng cũng 1 cái cùng màu áo, một cái cùng màu quần, bông tai thì may mắn không phải 2 màu 2 bên v.v. và v.v.  Nghe tụi nó kể cười không chịu được. Rồi thì là núi bài kiểm tra, môn này môn nọ. Ghê thật, xém tí mình quên mất, hồi xưa mình cũng một thời trải qua thi cử kiểm tra liên tục, vất vả hơn bây giờ nhiều, bởi vậy, bây giờ chả cực là bao so với ngày xưa, không có gì phải ca thán ^^. Mà công nhận không gì vui bằng thời đi học. Nghĩ tới là thấy đầu óc lại vui tươi, trong sáng.
Nghe kể thấy thầy cô của tụi nó thiệt có nhiều dấu hiệu nhận biết :D, còn mình thì chả biết có điểm gì đặc biệt để tụi nó nhại nhỉ? :P

Luối đuối sau 2 ca dạy, thế mà tối này, trong tình trạng sức cùng lực kiệt, vẫn ráng phóng qua chở Phương Thanh đi mua đồ. Chạy lòng vòng từ Gò Vấp ra Tân Bình, quanh co chui vô nhà PT, sau vòng ra lại hết CMT8, xuống hết nguyên con đường Nguyễn Trãi Q1 tới Q5, cập xe hết tiệm này tới tiệm kia, từ lề trái tới lề phải :D xong hết thảy mới vòng qua quận 3, quận 10 và hành trình quay về. Hơ, mình cũng khâm phục sức dẻo dai bền bĩ của mình :D, thử hỏi, có thằng bạn trai nào dám chịu khó chở bạn gái đi shopping mà vẫn tươi cười như mình chở PT đi hôm nay ko =)) . Hôm nay mình không mua gì, và thật ra mình không hề có ý định mua quần áo gì (cũng chả tốt lành gì đâu, chẳng qua là hết tiền rồi :< ), nhưng cũng ráng đi với PT cho bạn mình vui và để gặp nó, chứ tuần sau nó về lại rồi.

Và thế là lại chạy ngang qua con đường Nguyễn Trãi, ngang qua quán cơm, ngang qua tiệm chè Thái, rồi đi lạc loanh quanh mới về khu đường nhà P.Thanh… Chạy xe, đầu óc trống rỗng nhưng lòng thì càng thấy nhớ những ngày “hè thu” ngắn ngủi vừa qua, mình và N gặp lại nhau - những ngày như 1 cơn mơ vì nó chắp nối, gợi nhớ và kết tạo thêm quá nhiều kỉ niệm, kì lạ và mơ hồ, những ngày đủ mọi hương vị - nụ cười và nước mắt , cay đắng và ngọt ngào - không muốn nhận ra rằng cái nào nhiều hơn cái nào... Mình chỉ thấy mình vẫn mỉm cười mỗi khi nhớ đến những lúc gặp nhau
... Nhớ cái hôm chờ pizza thật bất ngờ khi nghe “Reste encore” và “chiếc khăn gió ấm” , nhớ cái màn ăn loàm ngoàm vội vàng với tỉ lệ đầy chênh lệch  4 miếng  vs 2 miếng , hết phim tối ra trời mưa gió tưởng làm gì, lại quyết định đi ăn chè Thái, rồi 2 người “làm thiệt” : ghé qua nhà PT lúc 10h đêm, rồi tưởng về, ai dè lại chui vô đấy đánh bài =)) Đến lúc về, đường vắng lạnh và trời vẫn còn mưa lâm thâm…
Nhưng mình không muốn nghĩ nhiều. Bao giờ chẳng thế, những kỉ niệm lúc nào cũng dễ sống dậy hơn, và dễ sống lâu hơn trong lòng người ở lại... Nhưng, mình là 'bạn'.

Cuộc sống thay đổi và con người thay đổi (...) Và khi con người đã thay đổi, hãy mở lòng để họ đến với cuộc sống mới mà họ ước mong... <-- Từ gần 1 năm trước mày đã nghĩ và viết được như vậy rồi còn gì. Và sự thật là thế còn gì. Thế thì còn gì để mày suy nghĩ nữa đâu Thy.

______

Hồi tháng trước, có bữa lên lớp giờ writing, trong một phần bài học về so sánh, sách có câu ví dụ mẫu là “My love is like a rose. ^^ Mình hỏi các em nghĩ gì về hình ảnh so sánh này và yêu cầu lớp nghĩ thêm những hình ảnh so sánh khác cho “My love is…”
Có em nói: "My love is like a … cooker" :)) Hình ảnh này hơi bị…lạ thiệt :P , mình hỏi và em cũng giải thích rất nhiều lí do: các yếu tố môi trường , củi lửa này nọ v.v


Riêng mình, ngày hôm đó là ngày trong khoảng thời gian gặp lại nhau, những ngày nhiều yêu thương, nhiều nước mắt, nhiều cố gắng và chẳng mấy dễ dàng đối với một đứa như mình. Tự dưng lúc đó, mình cũng muốn tham gia vào trò viết tiếp câu này như một sự chia sẻ :) và mình nghĩ đến : My love is like a mirror...
 

Thế là, mình hỏi lớp nghĩ gì về sự so sánh này, so sánh như vậy có hợp lí không, tại sao lại “like a mirror”…

Một em bảo, love is like a mirror because it’s fragile. A, đúng rồi. Và thật ra, ngay lúc đó mình mới sực nhớ tới điều này ^^, vì ban đầu, mình định nói một điều khác cơ. Đã có rất nhiều người so sánh tình yêu và tấm gương, hay chính xác hơn là glass vì nó rất dễ vỡ… 
Và khi đó mình mới nhớ rằng, ừ, My love is fragile……. tình cảm của mình cũng vậy thôi... Mình thường quen lo giữ gìn và nghĩ đến tình cảm của người đó dành cho mình ra sao, mà quên mất rằng, chính tình cảm của mình dành cho họ, dù sâu đậm thế nào, cũng là tình cảm, và cũng rất mong manh, nhất là khi nó không được nhiều níu giữ…
...

Và rồi có em lí lắc hơn bảo, Love is like a mirror because it’s important ^^, … because you need it everyday…=)), haha thật dễ thương! và quá đúng :D Ai chả cần soi gương nhỉ (dù đã có một thời gian, mình chán soi gương (thật 100% :D – h đã bình thường lại :D ) Nếu không có gương, con người ta vẫn sống được, nhưng có thể là sống mò mẫm, mơ hồ? Và không thể phủ nhận rằng, nếu có gương thì mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng, sáng sủa, và dễ dàng hơn…

Hay, có em phát biểu ý rằng, love is like a mirror because it reflects who you are… Hi, lúc này, các em đang dần đi đến cái hướng mà mình nghĩ...

Tình yêu giúp người ta nhận ra nhiều thứ lắm, trong đó có cả chính bản thân mình, rằng mình tốt xấu ra sao… Mình nghĩ rằng


Our love is a mirror. It helps us to fix ourselves – our selfish selves…

...

 Nhưng, chỉ có tình yêu chân chính mới làm được điều này.  


...



Cũng vui, gần đây mình mới nhớ rằng, hồi xưa trong cái thiệp Valentine đầu tiên bằng tiếng Anh (tất nhiên vì có lí do =))) :P, có người đã viết một câu rất văn chương bắt đầu bằng : My love for you is like…  Hi, mình không ghi ra ở đây vì mình muốn giữ những lời đó cho riêng mình, còn người ghi nó có nhớ không thì ko chắc :D Thật ra, lúc mới đọc nó mình nghe là đã thấy xạo xạo :P, nhất là lúc bấy giờ đã có gì sâu sắc đâu mà love với hứa hẹn =)), nhưng phải công nhận cách so sánh đó hay (ko biết chôm ở đâu :D), và đó là một kỉ niệm mà mình lưu giữ mãi ^^

True love is a magic mirror. Fragile as it may seem, it never shatters.

And true love never runs away.

Mình nghĩ vậy.

...


Và ngay lúc này, nếu tỉnh táo, bình tâm mà nhìn nhận, mình thấy, tình yêu cũng như 1 tấm gương, còn là vì, nó là một sự phản hồi. Cũng như cuộc đời này, tình yêu là quá trình cho và nhận - cause and effect. Tình cảm hiện giờ của mình vốn dĩ nhiều như vậy là kết quả, là phản hồi sau khi nhận được những tình cảm nồng nàn, của tinh thần "muốn là làm được" trước kia.
Tình cảm hiện giờ của mình vốn dĩ sâu nặng như vậy là phản hồi của những tháng năm dài hai người đã cùng chia sẻ ngọt bùi, chung tay vun đắp trong quá khứ … Nhìn như thế và thấy, rồi thực tại sẽ dẫn đến tương lai… Mà thực tại thì...Suốt thời gian qua, dù chuyện gì xảy ra, mặc cho những đắng cay, đau khổ, hay ngậm ngùi, cuối cùng, mình vẫn luôn cố giữ cho mình một lòng tin, vẫn tin yêu, vẫn một lòng, học mạnh mẽ, học cảm thông, học bao dung… Nhưng nếu ngẫm theo quy luật cause and effect đó, có lẽ là rồi cũng tới ngày, tình cảm của mình vơi đi, tương xứng theo những gì bây giờ mình nhận được, và tình cảm của mình sẽ chẳng còn được nguyên vẹn như lúc này... 

Tình yêu chân thật khó tìm và vô cùng quý giá, ai cũng biết, nhưng dường như con người ta lại hay ngại giữ gìn, dễ nản lòng và rất dễ hay quên …


Khép lại entry này bằng 2 cái quotes. Ráng gom hết vô 1 entry vì mình sẽ hạn chế không viết nhiều về đề tài tình cảm nữa.

 
           “I love you not only for what you have made of yourself, but for what you are making of me.” (Roy Croft)  <-- bữa trước search hình mấy cái hoa gặp được câu này  :P        
      
          “When something is worth doing, do with all your heart” (Buddha) <-- 1 of my favorite quotes ;)

 Mình chọn cách sống hết lòng và yêu thương. Mình sẽ không bao giờ phải hối tiếc.



Photobucket



_______

(*) Title entry là câu mình thích nhất trong lời Việt của bài hát Tonight’s so cold. Bài này trong chùm những bài hát TCP-Lưu Bích lâu rồi nhưng vẫn hay...


http://nhacso.net/nghe-nhac/dem-nay-em-thay-co-don.Wl1TVUJY.html

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Tonight-s-so-cold-Gina-G.IWZCFFFD.html

Đã sống, hãy sống cho tình yêu






6 comments:

  1. ehehe doc entry cua Thy hay wa! Chuc cho tinh yeu cua ai do mai dep nhen!

    ReplyDelete
  2. Tình cảm rất mong manh, có được khó và giữ càng khó, đúng như Thy nói , phải có cho và nhận , nếu chỉ nhận thôi thì đối phương sẽ rất mệt mỏi. còn nếu chỉ cho thôi thì dường như mình đang đuổi theo một tình yêu không dành cho mình , vì vậy phải có cho và nhận , và phải luôn luôn đầu tư cho cho nó (luôn cung cấp vốn để mở rộng đầu tư) hihihihi thì mới tồn tại lâu dài được.

    ReplyDelete
  3. Haizzzzz, bạn này ơi, mối tình đầu nào mà lâu thì sẽ trở thành mối tình đầu lâu, nice day bạn này :)

    ReplyDelete
  4. "mối tình đầu lâu" hihi mới nghe đó nha! Cái gì đẹp nhất thì thương ngắn ngủi hen, hihi . Mình tên Bảo, "bạn này" là Thy đặt chứ không phải tên mình hehe, làm quen hen .

    ReplyDelete
  5. Thương chị Thy :) ! Em dù chỉ hiểu và trải qua một phần nhỏ của những điều chị viết, nhưng em tin là sống cho tình yêu, sống hết lòng vì những điều mình yêu thương sẽ không bao giờ phải hối hận :)

    ReplyDelete
  6. "còn mình thì chả biết có điểm gì đặc biệt để tụi nó nhại nhỉ? :P". Em thử xem lúc dạy em hay có các động tác biểu cảm như "đưa tay ra nào", "lắc lư cái đầu", "liếc mắt cái nào", "gật đầu cái nào" rất là điệu nghệ giống trong clip YanTV không? :D

    ReplyDelete

Blog Contents by Date

TOPICS

...